lundi 23 décembre 2019

Trần Văn Lương Tiễn Chị Vũ Phương-Lan.

tt

 Kính mời quý anh chị cùng chia nỗi buồn tiễn một người quen của anh Trần Văn Lương đã ra đi.
Tôi cũng chẳng vui gì hơn anh,khi mà người em gái Út lại lâm trọng bệnh, có lẽ chỉ có phép nhiệm mầu nào đó cứu em thôi.
Đúng là lá vàng ngồi khóc lá xanh, nhưng có lẽ người ta chỉ đến thế gian này chỉ để tạm dừng chân và rồi khi phải ra đi chỉ thương cho người ở lại lúc nào cũng bất lực trước số mạng.
Kính chúc quý anh chị luôn mạnh khỏe và hạnh phúc dịp Giáng Sinh về.
Caroline Thanh Hương


Kính chúc quý anh chị một Mùa Giáng Sinh an vui và một năm 2020 như ý.
Xin gửi đến quý anh chị con cóc cuối tuần.
Dạo:
        Chị về chốn ấy thảnh thơi,
Biết chăng trần thế bao người tiếc thương.


Cóc cuối tuần:

         Tiễn Chị Vũ Phương-Lan

   (Vĩnh biệt chị Vũ Phương-Lan, một người bạn/chị văn nghệ
            trong bao năm qua đã không ngừng khích lệ tôi)

Tôi đất Mỹ, Chị trời Âu xa tắp,
Chỉ hai lần có dịp gặp mặt nhau,
Dù thơ văn qua lại đã từ lâu,
Vẫn luôn được nghe nhiều câu khích lệ.

Gần mười năm, có lẽ,
Mỗi khi tôi bày vẽ "Cóc cuối tuần",
Chị bỏ công "cảm nhận" đủ mọi lần,
Dù bận rộn, dù bản thân mệt nhọc.

Tôi viết chỉ rặt toàn thơ con cóc,
Nhưng Chị luôn kiên nhẫn đọc từng bài.
Chưa lần nào Chị lên tiếng chê bai,
Hoặc khéo léo rót tai lời thêu dệt.

Qua những gì Chị viết,
Biết Chị hằng tha thiết với quê hương,
Biết cùng chung kiếp tỵ nạn tha phương,
Thân mất nước khắp dặm đường thui thủi.

Dù gặp mặt chỉ vài lần ngắn ngủi,
Lòng vẫn nghe được an ủi thật nhiều,
Đời lưu vong đã đến lúc xế chiều,
Ngẫm nghĩ lại, còn bao nhiêu tri kỷ?

Nhờ có những bạn thơ văn như Chị,
Luôn kiên trì bền bỉ chịu cảm thông,
Khiến cho tôi được cảm thấy yên lòng
Để tiếp tục dài dòng không quản ngại.
                         x
                    x        x
Nghe Chị dọn nhà qua Gia-nã-đại,
Rồi mừng nghe Chị thăm lại Cali,
May mắn thay, đây là dịp thứ nhì,
Được gặp Chị nơi này khi tạm ghé.

Thấy Chị vẫn còn an khang mạnh khỏe,
Vẫn khoan thai ngồi vui vẻ hàn huyên,
Vẫn nói cười thật tươi tắn tự nhiên,
Không một chút ưu phiền dù nho nhỏ.

Ngờ đâu chỉ mấy tháng trời sau đó,
Lại nghe tin Chị vất bỏ hành trang
Lên đường vào cõi trung ấm mênh mang,
Lòng sửng sốt thêm bàng hoàng tiếc nuối.

Vừa an cư đất mới,
Chị đã vội vàng rẽ lối bơ vơ,
Bỏ bạn bè trên đất khách ngẩn ngơ,
Vĩnh viễn chẳng bao giờ còn gặp mặt.

Chị có thấy lệ buồn từ khóe mắt
Của người thân ở khắp chốn gần xa,
Chị Huỳnh-Anh, anh Nhuận, chị Vân-Hà...
Đang đau đớn nhỏ ra giờ vĩnh biệt.

Trời Bắc Mỹ, gió đông buồn rên siết,
Lòng người càng thêm thê thiết tái tê,
Còn chưa nguôi sầu mất nước xa quê,
Lại chua xót tiễn Chị về thiên cổ.
                         x
                    x        x
Sẽ tiếp tục gửi Chị bài như cũ,
Vì tận đáy lòng khốn khổ của tôi,
Vẫn muốn tin Chị còn sống trên đời,
Dù biết chẳng được hồi âm như trước.

Mưa đông về sướt mướt
Tiễn đưa người vừa cất bước thiên thu.
               Trần Văn Lương
                 Cali, 12/2019