dimanche 20 février 2022

Nghe nhạc How Can I Tell Her và đọc thơ Huy Văn Xin Em.

Kính gửi quý anh chị bài thơ và một bài hát của anh Huy Văn, hy vọng là cùng chủ đề.
Rất mong được nghe thêm nhiều bài anh hát.
Caroline Thanh Hương

Kính chuyển
HV ( HVC )

XIN EM
Gởi tà áo trắng của Trường Nữ Hồng Đức-
Đà Nẵng )
Tôi chỉ xin em một nụ cười
đẹp như hàm tiếu đón Xuân tươi
Lỡ mai không có duyên gặp lại
cũng được nguồn vui nhớ một người.

Tôi chỉ xin được nắm bàn tay
Đan ngày tháng rộng, nối đêm dài
vào trong niềm nhớ từ quan ải
tô thắm mộng đời, dệt tương lai.

Tôi chỉ xin em một lần thôi
Phố xuân rộn rã bước chung đôi
Chỉ mong ngày phép dài vô tận
cho Xuân đẹp mãi đến muôn đời!

Tôi chỉ xin em một đôi dòng
Thư hồng sẽ vượt núi, qua sông
nằm trong áo Lính nghe tim thở
hòa nhịp tình yêu, giữ ấm lòng.

Tôi chỉ xin em tiếng kinh cầu
Ấm lòng chiến sĩ chốn rừng sâu
Góp chung lời nguyện cho non nước
sớm được thanh bình, bớt khổ đau.
HUY VĂN
( Trà Kiệu, Quảng Nam 09-02-1974 )

Groupe Hương Xuân, Cát Bụi giới thiệu thơ đặc sắcTrần Văn Lương và Đỗ Quý Bái với bài Bạch Đầu và Vọng Quốc Hành.

 Kính gửi quý anh chị hai bài thơ với hai tác giả là hai cây bút làm thơ như thở.

Bài thơ của anh Lương làm tôi chợt nhớ đến câu ca dao

"Trăng bao nhiêu tuổi trăng già

Núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non?"

Có lẽ muôn đời sau cũng khó có câu trả lời đúng nhất, cũng như người tỵ nạn năm nào, bạc đầu vẫn chưa có ngày về.

Cám ơn anh Lương đã gửi bài thơ buồn sâu thẳm.


Kính gửi quý anh chị con cóc cuối tuần.

Dạo:

      Bạc đầu núi vẫn trơ trơ,

Bạc đầu người lại bơ vơ đáy mồ.

 

Cóc cuối tuần:

 

      

 

    ,

    .
    ,

    .

         

 

 

Âm Hán Việt:

 

 

        Bạch Đầu

 

Tuyết cái bạch đầu phong,

Đăng sơn bạch phát ông.

Bạch đầu phong vĩnh hạo,

Bạch phát lão chung vong.

     Trần Văn Lương

 

 

Dịch nghĩa:

 

          Đầu Bạc

Tuyết trùm đỉnh núi bạc đầu,

Ông lão tóc bạc leo lên núi.

Núi bạc đầu vĩnh viễn (vẫn) trắng sáng,

(Nhưng) ông lão tóc bạc rốt cuộc rồi (sẽ) chết.

 

 

Phỏng dịch thơ:

 

        Đầu Bạc

Tuyết phủ trắng non cao,

Người đầu cũng trắng phau.

Ngàn sau còn núi trắng,

Người tóc trắng nơi nao?

        Trần Văn Lương

           Cali, 2/2022

 

 

 

Lời than của Phi Dã Thiền Sư:

    Tuyết phủ đầu non cao bạc trắng, người

khách già đầu cũng trắng phau phau.

   Nhưng than ôi, núi bạc đầu muôn năm vẫn còn

đó, người bạc đầu bách tuế khó vượt qua!

     Hỡi ơi!

 

 

tt tt

Riêng bài  của anh Đỗ Quý Bái thì không lời khen nào để diển tả được tính đa dạng về trường ca thơ phú của anh.
Cám ơn anh Đỗ Quý Bái đã cho thưởng thức bài thơ độc đáo dưới đây
MỜI ANH CHỊ COI CHUNG 

VỌNG QUỐC HÀNH- MỘT THỂ THƠ ÍT NGƯỜI LÀM
 

Trân trọng gửi quý bạn xem rồi nhuận sắc cho 


VỌNG QUỐC HÀNH

Quê cha, đất tổ cách muôn trùng !
Ta đành ly biệt đã bao đông
Bao đông tính sắp gần hoa giáp
Thương nhớ đầy vơi chẳng tận cùng
Ta nhớ thời còn trong đại học
Mơ đem bút mực thế gươm cung .
Gập phải cai thầu làng báo chí
Tố ta như một kẻ nằm vùng .
Cũng may không vướng vòng lao lý .
"Tam Quý" (*) cùng bàn góp sức chung
Tính đem nhiệt huyết lo cho nước
Hùng khí thanh niên đã nổ bùng :
Quý Biên sốt sắng lo tài chánh .
Quý Nghiêm thề diệt sạch quân hung
Tuyển "Chấn Bốn Cho" làm sát thủ,
Hắn khoe tài sức rất kiêu hùng !
Nhận lãnh tiền nong sau mất dấu ...
Tình hình chính trị chuyển rồi rung .
Quảng Đức cháy tiêu trong khói lửa :
Cấm trại quân nhân cực tận cùng !
Sư Sãi, Cha Thầy đua thúc đẩy
Phật tử, con chiên đã nổi sùng
Bùi Phát, Ấn Quang lo xách động
Loa vang, trống giục cứ thùng thùng .
Sinh viên học xá buồn thân phận
Tán chuyện tầm phào lấy đấu đong (?)
Ngao ngán nhìn đời không lối thoát ,
Hận mình không thể hoá Chim Hồng
Ôi những Chim Hồng nay biệt tích !
Chỉ là thần thoại có hay không ?
Cố công đèn sách chi cho uổng ?
Đèn sách ngổn ngang chất cả chồng !
Mong ngóng chờ ngày đi Thủ Đức
Tập đeo băng đạn thắt ngang lưng .
Lên đường chiến đấu ngoài rừng rú
Ngủ trên sỏi đá chẳng chăn mùng !
Trai sinh thời loạn thương bè bạn ...
Giữ gìn đất tổ một lòng trung .
Bến Hải, Cà Mau lo đuổi giặc
Gian lao nguy hiểm trí không chùng !
Giận thay cái lũ ham danh lợi
Ích kỉ lăm le miếng đỉnh chung
Chó ngáp phải ruồi vào Quốc Hội
Đồng sàng dị mộng chẳng sao " đồng"
Nhạc Trinh công Sơn vang khắp nẻo
Khơi nguồn cho quốc phá gia vong .
Mươi bà mệnh phụ mê bài bạc
Thúc chồng tham nhũng mới vùa lòng ,
Cứ tưởng ăn trên ngồi trước mãi
Đến nay mất sạch có đau lung ?
Cả bọn nằm vùng giờ lộ mặt
Nhặng sị ta đây chẳng ngượng ngùng !
Tướng tá ngu hèn không biết nhục
Còn dùng hồi ký đặng khoe công
Còn đòi lúc chết cờ vàng phủ :
Ta xưa chống địch vững hơn đồng !
Bao tên quân dịch thường tìm trốn
Nay khoe diệt giặc rất là xung
Lũ Chệt năm nao làm lính kiểng
giờ khoe bắt địch giỏi truy lùng
Làng lưới vài tên "thi sĩ dỏm"
Đòi gìn văn hoá giữ thuần phong !
Chỉ biết gang mồn ra chửi đổng
Tự tôn tự đại mới vui lòng ...
Tị Nạn trở cờ đòi cứu quốc ,
Cãi nhau khản cổ tới xù lông
Anh nào cũng nghĩ mình tay tổ ,
Mở miệng phà hơi thúi nực nồng
Chẳng xót dân đen đang khổ ải ,
Quanh năm ỳ ạch với cùm gông
Thương Nữ, MC mê nhí nhảnh
Rên "Hậu Đình Hoa" chẳng ngại ngùng !
Quặn thắt ruột gan đau thế sự
Hận chẳng giữ gìn được núi sông
Nên phải nổi trôi theo vận nước
Cùng bao rác rến chảy chung giòng
Cho lũ lòng tong theo rúc rỉa
Nhìn chúng loay hoay khóc khó xong !
Nhớ giải Lĩnh Nam hình chữ S,
Quê cha đất tổ cách muôn trùng

Chương trình đọc và nghe đọc truyện hay với Điệu Ru Nước Mắt, tác giả Duyên Anh và một bài viết của bs Phạm Anh Dũng.

Kính gửi quý anh chị đọc hay nghe đọc lại truyện Điệu Ru Nước Mắt của tác giả Duyên Anh.

Cám ơn các anh chị đã lưu giữ trên các trang ưeb và đọc trên Youtube.

Gửi kèm theo đây một bài viết của Phạm Anh Dũng về tác giả Duyên Anh.

Mời xem 
Duyên Anh Và Tôi 
(và xem/nghe video, ở cuối trang, Sài Gòn Ra Đường do Bạch Yến hát) 

Các bài Phạm Anh Dũng viết đang gom về đây:
Caroline Thanh Hương


 tt tt

Tác giả: Duyên Anh
Thể loại: Truyện Ngắn
Biên tập: Doom 007
Upload bìa: Doom 007
Số chương: 24
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 28364 / 422
Cập nhật: 2016-03-06 21:41:51 +0700
Link download: epubePub   KindleMobi/PRC   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   xem thông tin ebook
 
 
CHƯƠNG 1: NHÀ VĂN DUYÊN ANH
HÀ VĂN DUYÊN ANH: ĐỜI LƯU VONG BI KỊCH
Duyên Anh tên thật là Vũ Mộng Long, sinh ngày 16 tháng 8 năm 1935 tại làng Tường An, huyện Vũ Thư, tỉnh Thái Bình. Ông học tiểu học và trung học ở Thái Bình và Hà Nội. Là một trong những nhà văn nổi tiếng của miền Nam trước năm 1975, Duyên Anh được biết đến như một con người nhiều tài, lắm tật, miệng làm hại thân! Duyên Anh thích "tháu cáy" và khích tướng đối thủ, nhưng lại rất cay cú khi bị người khách "tháu cáy".
Năm 1954, Duyên Anh di cư vào Nam. Để kiếm sống, ông đã làm mọi công việc của một thanh niên hè phố, chẳng có nghề ngỗng nào nhất định. Khi thì theo một nhóm sơn đông mãi võ, khi tháp tùng đoàn cải lương lưu diễn đây, mai đó. Lại có lúc quảng cáo cho gánh xiếc rong, rồi giữ xe đạp hội chợ… Sang trọng nhất là làm gia sư, dạy kèm cho trẻ con và dạy đàn ghita, sáo trúc cho những người theo học vỡ lòng nghệ thuật.
Duyên Anh làm thơ rất sớm, đến những năm cuối của thập niên 50, ông bắt đầu viết văn xuôi. Viết để thỏa mãn giấc mơ cầm bút, chẳng đăng đâu cả. Mãi đến năm 1960, ông được nhà văn Trúc Sĩ dẫn tới diện kiến nhà văn Nguyễn Mạnh Côn, lúc đó đang làm chủ bút tờ Chỉ Đạo. Bài thơ "Bà mẹ Tây Ninh" - sáng tác đầu tiên của ông được đăng trên tờ báo này. Một tháng sau, thêm truyện ngắn "Hoa Thiên Lý", rồi "Con sáo của em tôi" tiếp tục có mặt trên tờ Chỉ Đạo, với lời giới thiệu bốc tới mây xanh của Nguyễn Mạnh Côn. Ngay lập tức, ông được người đọc đón nhận nồng nhiệt. Mỗi truyện được trả nhuận bút 5.000 đồng, thời đó mua được hơn một cây vàng. Nguyễn Mạnh Côn tỏ ra rất ưu ái, tận tình nâng đỡ Duyên Anh để sáng tác của ông thường xuyên xuất hiện trên văn đàn. Và đây cũng là đầu mối oan nghiệt cho cả hai sau này.
Đến năm 1961, khi ông Nguyễn Mạnh Côn rời tạp chí Chỉ Đạo thì Duyên Anh đã thành danh. Ông bắt đầu tung hoành làng báo Sài Gòn với nhiều bút danh khác nhau: Thương Sinh, Mõ Báo, Thập Nguyên, Vạn Tóc Mai, Nã Cẩu, Lệnh Hồ Xung, Độc Ngữ… bằng một giọng văn châm chọc, hết sức cay độc. Thời đó, có hai nhà văn làm báo mà người ta sợ nhất, đó là Chu Tử với bút hiệu Kha Trấn Ác, trong mục Ao Thả Vịt và Duyên Anh. Nạn nhân của Duyên Anh không phải chỉ toàn là người xấu, mà nhiều khi chỉ là một ai đó bị ông ghét, cũng bị ông lôi lên mặt báo, "đánh" không thương tiếc! Sự kiêu căng, miệng lưỡi cay độc của ông đã gây dị ứng cho không ít người. Một nhân vật lãnh đạo chóp bu của VNCH, khi lưu vong ở Mỹ đã bắn tiếng với ông Tô Văn Lai của chương trình Thúy Nga Paris rằng: "Bảo thằng Duyên Anh câm mồm nó lại".
Duyên Anh được xem như tay tổ trong loại sách "xúi con nít đập lộn", với những cuốn tiểu thuyết viết về giới du đãng rất ăn khách như "Điệu ru nước mắt", "Sa mạc tuổi trẻ", "Vết thù trên lưng ngựa hoang". Tác phẩm của ông từng ngợi ca tay anh chị Trần Đại (Đại Ca-Thay) như một kẻ giang hồ mã thượng. Trong một bài phỏng vấn, tuần báo Đời hỏi ông: Tại sao trong thời buổi nhiễu nhương lại tôn vinh một tay du đãng, sống ngoài vòng pháp luật lên tận mây xanh? Duyên Anh trả lời: "Chính vì thời buổi nhiễu nhương, không có thần tượng cho tuổi trẻ, nên phải đi tìm cho họ một mẫu thần tượng. Xem ra, Trần Đại là xứng đáng hơn cả".
Duyên Anh là người thẳng thắn, yêu, ghét rạch ròi. Đã quý mến ai rồi thì ông sống trọn tình, trọn nghĩa với người đó.
Năm 1978, Duyên Anh gặp lại Nguyễn Mạnh Côn trong trại cải tạo. Nhà văn Nguyễn Mạnh Côn có thâm niên hơn 40 năm là đệ tử của ả phù dung nên sức khỏe rất yếu. Biến chứng tâm, sinh lý của một con người có quá trình "phi yến thu lâm" (đọc trại cho… sang chữ "phiện, thú lắm") quá dài nên khi bị bắt buộc phải cai, cơ thể ông bị hành hạ liên tục. Do đó, sinh hoạt của ông rất bê bối, khiến đa số trại viên khác, dù có thông cảm đến mấy cũng không muốn gần gũi, chia sẻ, trong đó có Duyên Anh. Người khác chẳng sao, nhưng với Duyên Anh, Nguyễn Mạnh Côn cho rằng đó là bội bạc. Nhiều lần ông Côn nói với mọi người: "Không có tôi thì đã không có Duyên Anh! Tôi mà không biên tập nát ra thì truyện của nó ai mà thèm đọc". Và Duyên Anh đã phản ứng theo đúng tính cách kiêu ngạo của ông: "Không có "Côn Hít" thì Duyên Anh vẫn là Duyên Anh. Ông Côn giỏi sao không biến một thằng cha căng chú kiết nào đó thành một văn tài mà phải đợi đến Duyên Anh?" Từ đó, cả hai nhìn nhau tuy bằng mặt, mà không bằng lòng. Cũng chỉ có thế, ngoài ra Duyên Anh không có bất kỳ hành vi, thủ đoạn nào ác ý với Nguyễn Mạnh Côn, như lời đồn đại đầy ác ý của những kẻ thù ghét Duyên Anh sau này.
Năm 1981, Duyên Anh được trở về với gia đình khi vợ và các con đã định cư tại nước ngoài. Năm 1983, ông vượt biên sang Malaysia, rồi sinh sống tại Pháp, tiếp tục viết. Cùng phận lưu vong nhưng ông không tiếc lời thóa mạ những đảng phái, phe nhóm chính trị lưu manh đang hoạt động tại hải ngoại. Duyên Anh gọi bọn họ là những kẻ giả hình, những tay lừa bịp, mộng du, chiến đấu trong chiêm bao. Ông cũng lên án đám lãnh đạo, chính khách, tướng tá của VNCH toàn là một lũ vô tài, bất tướng, giàu của cải nhờ bóc lột, nhưng quá nghèo nàn liêm sỉ và nhân cách. Nhưng cho dù Duyên Anh có thế nào đi nữa, thì ông cũng là một người cầm bút, không có lấy một tấc sắc trong tay để tự vệ. Ngày 6/2/1997 ông qua đời vì bệnh xơ gan.
Các tác phẩm chính:
Đêm thánh vô cùng
Hoa thiên lý
Ðiệu ru nước mắt
Luật hè phố
Thằng Vũ
Dấu chân sỏi đá
Dzũng ÐaKao
Vết thù hằn trên lưng con ngựa hoang
Bồn Lừa
Ảo vọng tuổi trẻ
Gấu rừng
Cỏ non
Ngày xưa còn bé
Nặng nợ giang hồ
Mùa thu
Con suối ở Miền Ðông
Danh ná truyện tuổi nhỏ
Giặc cờ đỏ truyện tuổi nhỏ
Nhóc tì phản động truyện tuổi nhỏ
Hồn say phấn lạ tiểu thuyết trường thiên
Cầu Mơ
Ánh lửa đêm tù
Ánh mắt trông theo
Thằng Côn
Trường cũ
Tuổi 13
Nhà tôi
Mơ thành người Quang Trung
Ðàn bà
Chương Còm
Mặt Trời nhỏ
Lứa tuổi thích ô mai
Giặc ôkê
Đồi Fanta truyện
La colline de Fanta dịch bản tiếng Pháp nxb Belfond Paris
Một người Nga ở Sài Gòn truyện (1986) Nam Á, Paris
Un Russe à Saïgon dịch bản tiếng Pháp nxb Belfond Paris
Un prisonnier Américan au Viêtnam truyện nxb Belfond Paris
Hôn em kỷ niệm nhạc (1986) Nam Á, Paris
Ru tình ngất ngây nhạc
Thơ tù thơ (1984) Nam Á, Paris
Em, Sài Gòn và Paris thơ
Một người mang tên Trần Văn Bá truyện (1985) Nam Á, Paris
Sỏi đá ngậm ngùi truyện (1985) Nam Á, Paris
Bầy sư tử lãng mạn truyện (1985) Nam Á, Paris
Quán trọ trước cổng thiên đường truyện (1987) Nam Á, Paris
Thơ của đàn bà truyện
Nhánh cỏ mộng mơ truyện
Động lòng chữ nghĩa đoản văn
Nhà tù hồi ký (1987) Xuân Thu Hoa Kỳ
Trại tập trung hồi ký (1987) Xuân Thu Hoa Kỳ
Sài Gòn ngày dài nhất hồi ký, Xuân Thu Hoa Kỳ
Nhìn lại những bến bờ hồi ký, Xuân Thu Hoa Kỳ