dimanche 20 février 2022
Nghe nhạc How Can I Tell Her và đọc thơ Huy Văn Xin Em.
Groupe Hương Xuân, Cát Bụi giới thiệu thơ đặc sắcTrần Văn Lương và Đỗ Quý Bái với bài Bạch Đầu và Vọng Quốc Hành.
Kính gửi quý anh chị hai bài thơ với hai tác giả là hai cây bút làm thơ như thở.
Bài thơ của anh Lương làm tôi chợt nhớ đến câu ca dao
"Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non?"
Có lẽ muôn đời sau cũng khó có câu trả lời đúng nhất, cũng như người tỵ nạn năm nào, bạc đầu vẫn chưa có ngày về.
Cám ơn anh Lương đã gửi bài thơ buồn sâu thẳm.
Kính gửi quý anh chị con cóc cuối tuần.
Dạo:
Bạc đầu núi vẫn trơ trơ,
Bạc đầu người lại bơ vơ đáy mồ.
Cóc cuối tuần:
白 頭
雪 蓋 白 頭 峯,
登 山 白 髮 翁.
白 頭 峯 永 皜,
白 髮 老 終 亡.
陳 文 良
Âm Hán Việt:
Bạch Đầu
Tuyết cái bạch đầu phong,
Đăng sơn bạch phát ông.
Bạch đầu phong vĩnh hạo,
Bạch phát lão chung vong.
Trần Văn Lương
Dịch nghĩa:
Đầu Bạc
Tuyết trùm đỉnh núi bạc đầu,
Ông lão tóc bạc leo lên núi.
Núi bạc đầu vĩnh viễn (vẫn) trắng sáng,
(Nhưng) ông lão tóc bạc rốt cuộc rồi (sẽ) chết.
Phỏng dịch thơ:
Đầu Bạc
Tuyết phủ trắng non cao,
Người đầu cũng trắng phau.
Ngàn sau còn núi trắng,
Người tóc trắng nơi nao?
Trần Văn Lương
Cali, 2/2022
Lời than của Phi Dã Thiền Sư:
Tuyết phủ đầu non cao bạc trắng, người
khách già đầu cũng trắng phau phau.
Nhưng than ôi, núi bạc đầu muôn năm vẫn còn
đó, người bạc đầu bách tuế khó vượt qua!
Hỡi ơi!
tt tt
VỌNG QUỐC HÀNH
Quê cha, đất tổ cách muôn trùng !
Ta đành ly biệt đã bao đông
Bao đông tính sắp gần hoa giáp
Thương nhớ đầy vơi chẳng tận cùng
Ta nhớ thời còn trong đại học
Mơ đem bút mực thế gươm cung .
Gập phải cai thầu làng báo chí
Tố ta như một kẻ nằm vùng .
Cũng may không vướng vòng lao lý .
"Tam Quý" (*) cùng bàn góp sức chung
Tính đem nhiệt huyết lo cho nước
Hùng khí thanh niên đã nổ bùng :
Quý Biên sốt sắng lo tài chánh .
Quý Nghiêm thề diệt sạch quân hung
Tuyển "Chấn Bốn Cho" làm sát thủ,
Hắn khoe tài sức rất kiêu hùng !
Nhận lãnh tiền nong sau mất dấu ...
Tình hình chính trị chuyển rồi rung .
Quảng Đức cháy tiêu trong khói lửa :
Cấm trại quân nhân cực tận cùng !
Sư Sãi, Cha Thầy đua thúc đẩy
Phật tử, con chiên đã nổi sùng
Bùi Phát, Ấn Quang lo xách động
Loa vang, trống giục cứ thùng thùng .
Sinh viên học xá buồn thân phận
Tán chuyện tầm phào lấy đấu đong (?)
Ngao ngán nhìn đời không lối thoát ,
Hận mình không thể hoá Chim Hồng
Ôi những Chim Hồng nay biệt tích !
Chỉ là thần thoại có hay không ?
Cố công đèn sách chi cho uổng ?
Đèn sách ngổn ngang chất cả chồng !
Mong ngóng chờ ngày đi Thủ Đức
Tập đeo băng đạn thắt ngang lưng .
Lên đường chiến đấu ngoài rừng rú
Ngủ trên sỏi đá chẳng chăn mùng !
Trai sinh thời loạn thương bè bạn ...
Giữ gìn đất tổ một lòng trung .
Bến Hải, Cà Mau lo đuổi giặc
Gian lao nguy hiểm trí không chùng !
Giận thay cái lũ ham danh lợi
Ích kỉ lăm le miếng đỉnh chung
Chó ngáp phải ruồi vào Quốc Hội
Đồng sàng dị mộng chẳng sao " đồng"
Nhạc Trinh công Sơn vang khắp nẻo
Khơi nguồn cho quốc phá gia vong .
Mươi bà mệnh phụ mê bài bạc
Thúc chồng tham nhũng mới vùa lòng ,
Cứ tưởng ăn trên ngồi trước mãi
Đến nay mất sạch có đau lung ?
Cả bọn nằm vùng giờ lộ mặt
Nhặng sị ta đây chẳng ngượng ngùng !
Tướng tá ngu hèn không biết nhục
Còn dùng hồi ký đặng khoe công
Còn đòi lúc chết cờ vàng phủ :
Ta xưa chống địch vững hơn đồng !
Bao tên quân dịch thường tìm trốn
Nay khoe diệt giặc rất là xung
Lũ Chệt năm nao làm lính kiểng
giờ khoe bắt địch giỏi truy lùng
Làng lưới vài tên "thi sĩ dỏm"
Đòi gìn văn hoá giữ thuần phong !
Chỉ biết gang mồn ra chửi đổng
Tự tôn tự đại mới vui lòng ...
Tị Nạn trở cờ đòi cứu quốc ,
Cãi nhau khản cổ tới xù lông
Anh nào cũng nghĩ mình tay tổ ,
Mở miệng phà hơi thúi nực nồng
Chẳng xót dân đen đang khổ ải ,
Quanh năm ỳ ạch với cùm gông
Thương Nữ, MC mê nhí nhảnh
Rên "Hậu Đình Hoa" chẳng ngại ngùng !
Quặn thắt ruột gan đau thế sự
Hận chẳng giữ gìn được núi sông
Nên phải nổi trôi theo vận nước
Cùng bao rác rến chảy chung giòng
Cho lũ lòng tong theo rúc rỉa
Nhìn chúng loay hoay khóc khó xong !
Nhớ giải Lĩnh Nam hình chữ S,
Quê cha đất tổ cách muôn trùng