jeudi 20 septembre 2012

Hương Kiều Loan và Caroline Thanh Hương pps Red Rocks của chị Hương Kiều Loan


Những cảm nghĩ khi xem
                     pps Red Rocks             
              của chị Hương Kiều Loan


̉i lại Hoàng Dung link Mediafire cho pps này đây

http://www.mediafire.com/view/?giiz3uh72s9sp1d






« Ảnh chụp đẹp quá , tiểu đề của Hoàng Dung  lúc nào cũng dí dỏm , trẻ trung , đặc biệt ... và́t dễ thương như cô chủ của nó »
Thanh Hương






Mây trời lãng đãng núi cao
Để cho ống kính đưa vào mắt ai
Thanh Hương
Thơ tặng HKL


Lạ nhỉ ?
Tại sao « Núi Ngắm Mây » ?
Ảnh quá đẹp, không phaỉ vì tôi chưa lần naò trèo núi cao , mà vì tôi trèo theo Hoàng dung thôi...
T̉u đề của Hoàng Dung nhẹ nhàng , ngao du  sơn thuỷ , trời đất naỳ chỉ còn con mắt chị và mây lãng đãng ghẹo núi cao vút trời... Hoàng Dung phaỉ là người nhìn vạn vật với tâm hồn nên mới thâu vaò ống kính và ta mới nhìn thấy vật sống như thế nào







Nuị́n sóng, hay đá cũng biết uốn mình như những cơn sóng gợn ?

Thì ra , qua bao nhiêu thế kỵ̉t cũng biết đau đớn như người, khi lòng người còn dậy sóng thì đá cũng mang nhiều tuổi đời và để lại những dấu trăn trở ...
Ở đây , ảnh chụp như mang tâm trạng ... người nhiếp ảnh









Giữa chốn hoang vu khi cơn bão tuyết , khi cái nóng miền núi không tha cho người vạ̀t , thế mà ... thế mà chút gì mang sức sống như người , như ta
̣t chút gì tô điểm cuộc đời , dù chỉ là những đóa hoa dại bên đường  maù hoa vàng tượng trưng cho hoa đào mà Hoàng Dung rất thích , thấy hoa màu vàng là nhất định không bỏ sót








Cũng như những thân cây mọc giữa triền núi này đây
Đời cho nọ́t sự may mắn ,một nhúm đất trớ trêu giữa những hoang vu, thế mà trong cái chết nẩy sinh sự́ng

Chơ vơ ta đứng giữa trời
Mọc trên vách đá , chơi vơi chợ đời
Một đời một cõi giữa khơi
Mặc cho bão tố tơi bời viếng thăm
Thanh Hương












Tôi cũng thích tấm ảnh này của Hoàng Dung ghi lại cái khó khi đến nơi này
Đến nhằm ngaỳ đầy mưa gió, thì nét ảnh chụp đâu như ngày nắng ấm và́i vaò thì được xuyên núi để ... thoát
Người đi chơi xa , vẫn không quên người ở lại
Cái khổ vì nghiệp yêu nghệ thuật lúc naò cũng mạnh nên theo ánh mắt người chụp , tôi đã chụp lại người nhiếp ảnh giaù chia sẻ để̉i trả lại cho chị́i tình chi chia sẻ́i đọc gỉa theo chân « người thợ săn ảnh »









CR thích đọc tiểu đề của HD để mơ mộng và thích coi hình .... cũng để ... mộng mơ...
<!--[if !supportLineBreakNewLine]-->
<!--[endif]-->

&&&&&
<!--[if !supportLineBreakNewLine]-->
<!--[endif]-->
Bài viết naỳ , lẽ ra chỉ̉i lại cho tác giả, nhưng thôi , cũng chia sẻ cho những người bạn khác của tôi trên khắp điạ̀u , để thấy rằng , người ra đi hay người ở lại đều cọ́t chỗ đứng riêng trong tâm hồn của bạn mình và   








« ̀u Thời Gian » không bao giờ xóa được những ấn tượng của người đã đi qua đời mình












Cái tình giữa tôi và Hoàng Dung nó giản dị như thế
Chị đi chụp ảnh để̉i tình của chị theo ảnh
Tôi thích ảnh của chị vì được mộng mơ
Trong ảnh có cái tình và tình của chị được gửi theo ánh mắt người góp ảnh vào tim

Thương và́n "cô giáo"

Caroline Thanh Hương 









Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire