jeudi 14 février 2013

Chủ đề Ghen với thơ Đỗ Quý, Bái, Trần Trọng Thiện và bạn hữu.

Ḱnh mời quý anh chị đọc những bài thơ chủ đề Ghen do anh Đỗ Quý Bái gửi.








Ghen

“Ớt nào là ớt chẳng cay
Gái nào là gái chẳng hay ghen chồng
Vôi nào là vôi chẳng nồng
.....


Gái nào là gái có chồng chẳng ghen” (1)
Muốn lấy điểm, muốn khen bà xã
Gột làm sao nước lã nên hồ
Tuy rằng ông muốn làm thơ ...
Nhưng thơ, từ bé đến giờ biết đâu !...
Ông nhớ lại mấy câu Xuân Diệu
Chép vào đây cho diệu gửi bà
Lời hay ý thật đậm đà
Ðọc lên cứ thấy bao la là tình:
“Anh nhớ bóng, anh nhớ hình, anh nhớ ảnh
Anh nhớ em, anh nhớ lắm em ơi !
Nhớ môi đang cười ở phương trời
Nhớ cặp mắt đang nhìn anh đăm đắm”...
Thơ như thế thật là hay lắm
Chép đến đây ông nhắm hết “phông”
Thơ đâu có phải thơ ông
Cho nên ông tạm xuống dòng để mai
Khi nào nhớ lai rai sẽ chép
Thơ sẵn sàng ở mép ở môi
Nửa chừng ông lại bỗng thôi
Nữa chừng để đó ông ngồi vểnh râu
Rồi bỏ quên ông đâu có nhớ
Bà một hôm bỗng “rớ” được thơ
Bà tru, bà tréo bất ngờ
Rành rành ra đó bây giờ chối đi!
Em nào lại lâm ly như vậy ?
Anh không khai thì gậy tôi phang
Ông anh cuống quýt vội vàng
Rằng nàng là của anh chàng họ Ngô (2)
Ngô với ngọng đều là xỏ lá
Tình kiểu này không khá được đâu !
Thế rồi bà khóc bà sầu
Giết nhau vì chỉ mấy câu thơ tình!

(1) Ca Dao
(2) Ngô Xuân Diệu

Sài Môn Chủ Nhân
Bài họa :
Chẳng hiểu tại sao tôi lại nhận được bài thơ GHEN của thi hữu Sài Môn Chủ Nhân, đọc thấy ngộ nghĩnh nên họa chơi hầu quý vị nhàn lãm;
GÌA ÐÃ GHEN LẦM !!!!

Thơ Chủ Nhân chọc khá cay :
Tả ghen bóng gió già đây ghen chồng .
Càng già cơn ghen càng nồng
Gái nào là gái có chồng chẳng ghen
Có lần già đổ ghèn ông xã
Giờ nghĩ ra thực quá hàm hồ
Ông xã già rất sính thơ
Sài Môn thật chẳng có ngờ được đâu
Ông làm thơ thần sầu kỳ diệu
Ông viết ra thì thiếu gì bà
Ðọc rồi rạo rực la đà
Ngâm lên càng thấy thiết tha nặng tình
Thơ ông đầy những hình những ảnh :
Ôi mắt em lóng lánh em ơi !!!
Cho dù xa tít phương trời
Mắt em vẫn sáng ngời say đắm
Khiến anh càng nhớ em lắm lắm .
Thơ càng làm cáng đậm càng “phông”
Ðó là đặc tính của ông
Trăm thiên tình sử, ngàn dòng trúc mai
Chàng nghĩ đủ trăm bài rồi chép
Thơ sẵn sàng khóe mép đầu môi
Chẳng mấy khi ông chịu thôi
Ngâm nga mỏi miệng lại ngồi vuốt râu
Còn vợ già ông hầu chẳng nhớ .
Già tức mình nên “rớ” thử thơ
Mới đâm nổi tính nghi ngờ
Ông còn đủng đỉnh tảng lờ quay đi
Rồi thủng thẳng : “Ghen chi dữ dzậy???”
Cứ làm như muốn lấy gậy phang !!
Thơ tôi nặng nghĩa đá vàng
Có đâu trống rỗng như phường ngọng ngô .
Họ chỉ giỏi phỉnh phờ hoa lá
Nên tương lai nào có khá đâu
Bà sao không hiểu laị sầu ?
Chính bà là đối tượng câu tỏ tình !!!

*

Bà với thơ như hình với bóng
Tôi làm thơ mơ mộng vì bà .
Cớ sao bà chẳng nghĩ ra
Ghen tuông tan cửa nát nhà ích chi ? .
Già đành chỉ biết cười khì
Chủ Sài Môn thấy có kỳ hay không ?

Lạc Thủy Quỷ Bái




GỬI BẠI MẠO DANH TÔI


Hẳn bạn giả mạo Quỷ đây

Quỷ không hề họa kiểu này bạn ơi !

Quỷ không nhắc lại hai lời

Mà bài nguyên xướng khơi khơi đã dùng

Họa như rứa thì dung dị quá !

Chẳng có gì là lạ là hay !

Nên tránh đối đáp loay hoay

Khi đem thơ phú dán ngay của Sài ...

Này viết đại một một bài làm mẫu

Bậu xem chơi đừng cáu sườn nghe

Quỷ xin xuống bút đây nè :


VỢ CHẲNG CẦN GHEN !


"Ớt chuông " ngon ngọt chẳng cay (1)

Vợ hiền nhu thuận đắm say dạ chồng

Tình yêu nhờ đó thêm nồng

Hỏi ai chia sẻ nổi chồng mà ghen ?

Vợ được quý luôn khen ông xã ,

Để mặc ông lơi lả tha hồ.

Tự do ông cứ mần thơ ,

Toàn thơ nịnh vợ ai ngời chi đâu ?

Thơ ông viết nhiều câu tuyệt diệu !

Ông còn ngâm rất điệu hầu bà

Đôi khi ông lại lấy đà

Vẽ vời tiên cảnh cao xa diễm tình :

" Anh mê Cưng !Anh mê mình ! Anh mê ảnh !

Anh mê cưng ! Anh mê mạnh cưng ơi !

Mê giọng cưng lảnh lót cuối chân trời !

Mê mắt phượng sáng ngời say đắm ! " *

Ông làm sẵn ,ông còn làm nhiều lắm

Thơ ông làm đằm thắm rất dai "phông "

Phải cho thiên hạ biết ông !

Thơ ông sẽ được thổi phồng nay mai !

Ông khoan khoái nằm dài ra chép ,

Ông tự khen liếm mép liếm môi ...

Ông hát khe khẽ quên thôi !

Ông nghe sung sướng ông ngồi về râu

ÔNg thuộc kỹ ông đâu thèm nhớ ...

Bà biết ông mắc nợ Nàng Thơ

Nàng Thơ - bà đó khỏi ngờ-

Bà dù có đuổi bao giờ ông đi .

Đã gắn bó mê ly đến vậy ,

Bà nỡ nào dùng gậy mà phang

Thơ ông bà quý hơn vàng ,

Tưng tiu bà quý hơn chàng -chàng Ngô-

Hai Chàng Ngô ? nào đồ ba ...lá ? **

So với chồng không khá bằng đâu ! !

Tội chi ghen để chuốc sầu ?

Không ghen ,bà chỉ nhớ câu ân tình


(1)Ớt Chuông bell pepper


*Nhại thơ Xuân Diệu

** Hai Chàng Ngô : Ngô Xuân Diệu & Ngô Trọng Hiến (Chàng Ngô ,Thi sĩ Chủ nhà sách Như Ý ở ngã Tư Phú Nhuận )


LTĐQB



saimonchunhan đăng ngày 04/06/09 - 9:00 PM
Từ lâu Sài Môn cứ tưởng bài họa này là của Ðồ Quỷ, Nhớ không lầm thì hồi đó Quỷ Bái gửi lại cho smcn mà !

Nếu không phải vậy quỷ Bái hãy lên Net hỏi thăm tác giả của bài này vậy !

thân mến
smcn
LTĐQB đăng ngày 04/06/09 - 5:07 PM
LTĐQB chưa bao giờ làm bài họa này cả Xin Môn chủ coi lại xem ai gửi

Họa đâu Phải là thơ Quỷ Bái
Xin Sai Môn xem lại dùm cho
Dạo thơ là tội rất to
Đồ Quỷ chẳng dám mặt mo nhân xằng
Sợ có người phá Quỷ chăng ?

LTĐQB thực đây ạ !
Trang 1
bài giới thiệu bài hành / bài ca bảy chữ liên hoàn biên khảo câu đối cổ thi trung hoa cổ thi việt nam Chùm Thơ chùm thơ 7 chữ 8 câu chùm thơ lục bát chùm thơ xướng họa dòng thơ đạo hát nói kịch thơ liên hoàn thất ngôn bát cú nhạc Phân Ưu song thất lục bát tác giả tác giả và tác phẩm Tùy bút tập thơ Tham luận thất ngôn bát cú (7 chữ 8 câu) thất ngôn bát cú thủ vỹ ngâm thể loại khác thi ca thi nhân thuận nghịch độc thơ 4 chữ thơ 5 chữ thơ 6 chữ thơ 7 chữ thơ 8 chữ thơ cho cha mẹ thơ chuyển thể thơ cuộc sống thơ dịch thơ hai câu thơ haiku thơ hình thơ họa thơ hiện thực thơ lục bát thơ mới thơ mới hiện đại Việt Nam thơ nối điêu thơ ngâm thơ nhạc thơ phá thể thơ quê hương thơ tân hình thức thơ tình thơ tình lục bát thơ tứ tuyệt thơ tự do thơ tranh đấu thơ trào phúng thơ truyện thơ xướng họa thơ đoản cú thơ đường thư / thơ tiểu luận tiểu sử Truyện ngắn trường ca trường thiên lục bát trường thiên song thất lục bát trường thiên thất ngôn viết về tác phẩm X.H. thơ vui cuối tuần You Tube

        G H E N 

Ai đã bảo, yêu, niềm vui sướng
Há đã quên, vướng vít cực hình
Như cơn đầu thống tội tình
Đã hành hạ kẻ vướng mình, triền miên

Nào ghen tức, oán hờn, giận dỗi
Nào đắn đo, nông nổi không đâu
Nào chua cay trôn lẫn âu sầu
Nào lồng lộn, vì đâu nên nỗi ?

Đấy chứng thực mối tình, nguồn cội
Thực sự yêu, nên mới hay ghen
Đố ai thoát khỏi bao phen
Thăng trầm cao thấp, hờn ghen nhập nhoàng


trantrongthien

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire