samedi 6 octobre 2012



Phiến Đá Đơn Côi

Ngày nao nơi phiến đá
Hai bóng một tâm hồn
Bây giờ xa nhau quá
Làm sao đến gần hơn

Thuở xưa nơi phiến đá
Bên nhau không một lời
Nhưng tình trong như đã
Yêu nhau hoài mãi thôi

Một thuở nào phiến đá
Hai đưá thầm nguyện cầu
Tình bên nhau mãi mãi
Lời còn người nay đâu?

Chiều nay bên phiến đá
Mắt dõi ngóng chân trời
Giọt buồn rơi lã chã
Nhớ người biệt trùng khơi

Lá vàng rơi phiến đá
Báo hiệu tình nhạt phai
Hồn bâng khuâng xao xuyến
Nhẹ buông tiếng thở dài

Em hay là phiến đá
Đang tình sầu bơ vơ
Người đã xa từ thuở
Vẫn tháng năm mong chờ
Sương Anh

Em Đi Lại BaN Đầu / Nhạc Hòa Bình


Check this out on Chirbit

Nat King Cole - When I Fall In Love - Live / Nat "King" Cole "Autumn Leaves" /NGỒI TRÊN TÀI NĂNG CỦA MÌNH

Vào thu , gửi đến các anh chị nghe những bài nhạc thu muôn đời qua những giọng ca 1 thời từ bài Les Feuilles mortes de Jacques Prévert


Nat King Cole's rendition of this classic song.

"Autumn Leaves" is a much-recorded popular song. Originally a 1945 French song "Les feuilles mortes" (literally "Dead Leaves") with music by Joseph Kosma and lyrics by poet Jacques Prévert, English lyrics were written in 1947 by the American songwriter Johnny Mercer. It has become a pop standard and a jazz standard in both languages, and as an instrumental. "Les feuilles mortes" was introduced by Yves Montand in 1946 for the film Les Portes de la Nuit.

The film Autumn Leaves (1956) starring Joan Crawford featured the song, which was sung by Nat King Cole over the title sequence. The French songwriter Serge Gainsbourg wrote "La chanson de Prévert" as a tribute to this song



Nat "King" Cole "Autumn Leaves"  

Les Feuilles Mortes_Yves Montand à l´Olympia

vendredi 5 octobre 2012

Trần Văn Lương , thơ Hỏa Kiếp


Dạo:
      Một vòng thành trụ hoại không,
Mênh mông kiếp hỏa, cánh đồng nở hoa.




Cóc cuối tuần:





    火刧
烈 火 劈 空 來,
雲 霄 滿 黑 炱.
山 河 皆 盡 燬,
燹 裏 野 花 開.
      陳 文 良






Âm Hán Việt:

         Hỏa Kiếp
Liệt hỏa phách không lai,
Vân tiêu mãn hắc đài.
Sơn hà giai tận hủy,
Tiển lý dã hoa khai.
      Trần Văn Lương





Dịch nghĩa:

       Nạn Lửa (1)
Lửa lớn chẻ trời ra mà tới,
Không trung đầy tro đen.
Sông núi đều bị đốt cháy hết, (2)
Trong đám lửa, hoa dại nở.






Chú thích:

(1) Theo Phật Quang Đại Từ Điển (vần K, chữ Kiếp) thì có nhiều thuyết về Kiếp
(tiếng Phạn là Kalpa, tiếng Pali là Kappa) với chiều dài khác nhau. Quan niệm về thời
gian của Phật giáo lấy Kiếp làm cơ sở để giải thích quá trình hình thành và hủy
diệt của thế giới (chu kỳ thành trụ hoại không).
Trong thời hoại kiếp, hỏa tai, một trong đại tam tai, sẽ đốt hết từ mặt đất cho
đến cõi sơ thiền. Tất cả trở về không và sau đó thế giới được thành lập lại.

(2) Bích Nham Lục, tắc 29 : Đại Tùy Kiếp Hỏa

Cử:

  Tăng hỏi Đại Tùy:
 -  Kiếp hỏa cháy suốt, thế giới đều bị hoại, không biết cái này hoại hay không hoại?
  Đại Tùy đáp:
 - Hoại.
 Tăng hỏi:
 - Thế thì theo nó mà đi?
  Đại Tùy đáp:
 - Theo nó mà đi.





Lời Bình (của Viên Ngộ) :

    Đại Tùy Pháp Chân Hòa Thượng là pháp từ của Đại An Thiền Sư. Sư là người gốc huyện Diêm Đình, Đông Xuyên. Sư tham kiến với sáu mươi vị thiện tri thức. Xưa Sư làm đầu bếp trong chúng hội Qui Sơn. Một hôm Qui Sơn hỏi, "Ông ở đây mấy năm rồi mà chưa trình kiến giải, giờ hỏi thử một câu xem như thế nào?" Đại Tùy nói, "Bây giờ con phải hỏi như thế nào mới được?" Qui Sơn nói, "Chẳng lẽ ông không biết hỏi Phật là gì sao?" Đại Tùy bèn đưa tay ra bịt miệng Qui Sơn. Qui Sơn nói "Ông tuy có miếng ngói che đầu, sau này tìm một người quét đất cũng không có."
Sư trở về Xuyên. Thoạt tiên bên đường lộ ở Bằng khẩu nấu trà tiếp đãi người qua lại suốt ba năm. Sau đó xuất thế khai sơn tại Đại Tùy. Có tăng hỏi, "Kiếp hỏa cháy suốt, thế giới đều bị hoại, không biết cái này hoại hay không hoại?" Ông tăng chỉ biết dựa trên giáo ý đến hỏi, dẫn "thành trụ hoại không" trong giáo pháp nói rằng: "lúc tam tai kiếp khởi, sự hoại diệt đến tận tam Thiền thiên." Ông tăng này nguyên lai không hiểu ý của thoại đầu.
Thử nói xem, "cái này" là cái gì? Thiên hạ đa số đưa ra tình giải nói rằng "cái này" là bản tính của chúng sinh. Đại Tùy nói: "Có bị hoại." Ông tăng hỏi: "Thế thì theo nó mà đi?" Đại Tùy đáp: "Theo nó mà đi." Chỉ có "cái này" mà biết bao nhiêu người mò mẫm không ra. Nếu nói "theo nó mà đi", thì nó ở đâu? Nếu nói "không theo nó mà đi" thì phải làm sao? Há không thấy nói, "nếu muốn được chỗ thân thiết, đừng đem câu hỏi đến hỏi" sao? Sau đó có ông tăng hỏi Từ Sơn Chủ: "Hỏa kiếp cháy suốt, đại thiên đều bị hoại. Không hiểu cái này có hoại hay không?" Sơn Chủ nói: "Không hoại." Ông tăng hỏi: "Tại sao lại không hoại?" Sơn Chủ nói: "Bởi vì nó cũng giống như đại thiên." Hoại và không hoại đều làm trở ngại người.
Ông tăng kia không hiểu lời nói của Đại Tùy, nhưng vẫn không quên được chuyện này, bèn thẳng đến Thứ Châu Đầu Tử Sơn. Đầu Tử hỏi: "Ông mới từ đâu đến?" Ông tăng nói: "Từ Tây Thục Đại Tùy." Đầu Tử hỏi: "Đại Tùy có lời nói gì?" Ông tăng thuật lại lời trước đó. Đầu Tử nói rằng: "Tây Xuyên có cổ Phật xuất thế, ông mau trở về sám hối đi." Ông tăng bèn trở về chỗ Đại Tùy, song Đại Tùy đã thiên hóa. Ông tăng này quả một trời lúng túng!





Phỏng dịch thơ:

         Nạn Lửa
Lửa đến tự trời không,
Tro tàn lấp núi sông.
Mênh mông dòng hủy diệt,
Biêng biếc cánh hoa đồng.
      Trần Văn Lương
        Cali, 10/2012



Lời bàn của Phi Dã Thiền Sư :
     Lửa hoại kiếp cháy phừng phừng, vạn vật đều bị tiêu diệt, thế mà trong đám lửa
đóa hoa kia vẫn nở. Quả có lý này ư?
    Hỡi ơi, lão tăng mò mẫm mãi chẳng ra.

jeudi 4 octobre 2012

Thanh Hương , Thơ Hoa Nắng Sáng , ảnh Hương Kiều Loan

 
 
Hoa Nắng Sáng

Nắng chen lá , Nắng mới long lanh sáng
Giọt Sương Mai lấp lánh điểm cỏ non
Mặt trời con, lung linh những hạt tròn
Ôi đẹp thay Hoa Nắng đùa với gió



Anh Gió ơi , cho Em nói nho nhỏ
Hãy Yêu Nắng , dù trời đã đổ mưa
Hãy Yêu Nắng dù Gió Mây thích đùa
Những Hoa Nắng thật đẹp sưởi mình ấm
Thanh Hương

Phạm Mỹ Lộc / VNCR radio phỏng vấn




Có 1 số anh chị sau khi nghe bài Hoa Nắng 

http://catbuicarolineth.blogspot.fr/2012/09/hoa-nang-nhac-pham-my-loc.html

và bài Nhị Hồ

http://catbuicarolineth.blogspot.fr/2012/10/pham-my-loc-va-bai-nhi-ho.html

 muốn biết thêm về nhạc sĩ Phạm Mỹ Lộc , hôm nay Caroline Thanh Hương gửi đến các anh chị audio


VNCR radio phỏng vấn anh Phạm Mỹ Lộc

Bon Jovi & Various - Let It Be/Hey Jude - Paul McCartney, Eric Clapton, Sting, Phil Collins, Mark Knopfler, Elton John - Monserat


Bon Jovi & Various - Let It Be


http://youtu.be/8vI95X_DjzA



Hey Jude - Paul McCartney, Eric Clapton, Sting, Phil Collins, Mark Knopfler, Elton John - Monserat

http://youtu.be/PgJQ6LQ8x1E




mercredi 3 octobre 2012

Octobre à Collioure

Thành phố ven biển mang nét đẹp mặn mà buổi xế chiều , khi ánh mặt trời đi dần xuống và nơi ven biển có những người hoạ sĩ với những nét chấm phá gửi những cảm xúc của mình qua những tấm tranh thắng cảnh nơi này
Tranh vẽ đẹp nhờ hồn người họa sĩ và cảnh đẹp nhờ con người yêu mến nơi này
 
Nắng qua phố cũ nhạt nhòa
Đá đen nằm đó có hoài nhớ mong ?
Thành cao cao ngất trời trông
Người về bên ấy vui không một mình ?
Anh đi , Anh nhớ cô mình
Nhớ đôi tóc bím , trốn  nhìn ... Anh thôi
Thanh Hương
 
 
 
http://youtu.be/mHaEiZQ0ixU

NGUYỄN CHÍ THIỆN , Thơ



     THƠ TÌNH NGUYỄN CHÍ THIỆN


Anh yêu em, anh chỉ nói thế thôi

Nói thế thôi cũng đã thưà rồi

Vì Tình Ái đâu cần Ngôn Ngữ

Tình từ TIM , Ngôn Ngữ từ MÔI.

        NGUYỄN CHÍ THIỆN


Trong mấy trăm bài thơ  tập Hoa Điạ Ngục

Chỉ tìm được một ít bài diễn đạt tình yêu lưá đôi

Hầu hết nói lên cảnh khổ đau nơi chốn lưả bỏng dầu sôi

Hay cảnh đời rách nát, đói khổ cuả Đồng Bào đưới chế độ chà đạp Nhân Phẩm !

Đã đọc thơ cuả Người rất nhiều lần

Hình như có đủ các tập thơ được in, phát hành

Tiếng Vọng Từ Đáy Vực, Bản Chúc Thư, Hoa Điạ Ngục

Ngay cả bản dịch  GIỌT MÁU THƠ cuả Giáo Sư Huỳnh Sanh Thông

Hay tập Ngục Ca được phát hành mấy chục năm

Nhờ bắt chước thơ Người bài đầu tiên

Rồi bỗng dưng NHẬP TÂM  thể không giống ai, tự diễn, tự biên

Bỏ luôn rào dậu loại thơ có quy luật

Diễn đạt thoải mái  hết ý ,bất luận ngắn dài

Miễn sao thi triển hết những gì ấp ủ, cảm xúc, ai hoài

Nhìn nhiều góc cạnh cuộc đời

Thơ Đời, thợ Đạo, thơ Quê Hương , thơ Đấu Tranh

Thỉnh thoảng cũng có thơ diễn đạt Nội Tâm

Hay cỡi ngưạ xem hoa, tuỳ thích

Thơ Tình cuả Nhà Thơ Nguyễn Chí Thiện nổi bậc hai bài

TÌNH MƠ, TÌNH CÂM  diễm tuyệt như ai

Bốn câu mào đầu ghi tâm khắc cốt

Tiếc cho bậc tài hoa bị dìm dưới đáy vực sâu

Nhưng nhờ đó diễn đạt thần sầu

Những giòng thơ khác chi bom, đạn

Mỗi khi xuống tinh thần đem ra đọc lại ,khôi phục liền

Nhắc nhở gương Bất Khuất từ đáy vực sâu

Kiên Cường không bao giờ quì cúi

Nay Người đã rũ sạch nợ đời

Sống kiếp người đáng NGƯỠNG MỘ, hưũ ích cho đời

Những giòng thơ BẤT TỬ lưu truyền mãi mãi

Nhắc các thế hệ tiếp nối chớ quên nỗi NHỤC , thương đau

Đừng bao giờ tái phạm

Nguyện cầu Hương Linh Nhà Thơ Nguyễn Chí Thiện sớm siêu thăng

Tìm được cõi An Lành hằng mơ ước.










                     KIỀU PHONG ( Toronto)


TIN BUỒN: NHÀ THƠ NGUYỄN CHÍ THIỆN QUA ĐỜI 


Vô cùng xúc động báo tin buồn: Nhà Thơ Nguyễn Chí Thiện, người Anh Hùng trong Thi Ca và Đời sống, người đã cống hiến cả cuộc đời mình cho đất nước Việt Nam, người đã thản nhiên chấp nhận 27 năm tù trong ngục tù Cộng Sản.. vừa từ giã chúng ta lúc 7 giờ 17 phút sáng nay, ngày thứ Ba 2 tháng 10 năm 2012 tại Santa Ana, California. 


Xin cùng cầu nguyện cho hương hồn người bạn chí thân của chúng ta được an nghỉ đời đời, không còn tranh đấu, không còn đau thương.
Chu Tất Tiến. ,__







 TƯỞNG NHỚ NHÀ THƠ NGUYỄN CHÍ THIỆN


TÌNH MƠ


Anh yêu em, anh chỉ nói thế thôi

Nói thế thôi cũng đã thưà rồi

Vì tình ái đâu cần ngôn ngữ

Tình từ tim, mà ngôn ngữ từ môi

Anh yêu em, em đã hiểu lâu rồi

Em đã hiểu từ ban đầu gặp gỡ

Nhà Bác Học Von Braun


Nhà Bác Học Von Braun






1/ Thuở thiếu thời.
Wernher Von Braun sinh ngày 23 tháng 3 năm 1912 tại Wirsitz, tỉnh Silisie, thuộc miền đông của nước Đức, phần đất này ngày nay đã thuộc về nước Ba Lan. Wernher là con thứ hai trong ba người con trai của Nam Tước Magnus Von Braun. Cha ông là một điền chủ nghiêm nghị, đã từng tham gia vào việc chính trị của nước Đức thời Cộng Hòa Weimar, còn mẹ ông, bà Emmy Von Quistorp, là người rất say mê Thiên Văn Học. Bà thường dẫn các con lên sân thượng vào các buổi tối và chỉ cho các con những hành tinh cùng các vì sao lấp lánh trên bầu trời. Vì vậy Wernher đã ước mơ một ngày kia ông có thể đặt chân lên các thiên thể xa lạ đó.

100 vidéos Truyện Kiều – Chinh Phụ Ngâm Truyện Kiều 77 bài hát với 3254 câu thơ.


Félicitation
Công phu thật quá dầy
Âm nhạc lại quá hay
Nhiều variations cho mỗi đoạn thơ-nhạc
Tuyệt vời.
Không khen, không được.
Im lặng là thiếu sót.
Mến

VÕ HIẾU NGHĨA

&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&

2012/7/26 Quach Vinh-Thien


+ 100 vidéos Truyện Kiều – Chinh Phụ Ngâm
Truyện Kiều
77 bài hát với 3254 câu thơ.

Thơ : Nguyễn Du (1766-1820)

Nhạc : Quách Vĩnh Thiện





Truyện Kiều – N.77 Bài cuối cùng – Chữ Tài Chữ Mệnh – Talent and Destiny :
Truyện Kiều – N.77 Bis – Chữ Tài Chữ Mệnh – Version Vọng Cổ – Talent and Destiny – Version Classic :
Trong nỗ lực bảo tồn kho tàng văn hóa Việt Nam,
ông Quách Vĩnh Thiện, một kỹ sư tin học
và cũng là một nhạc sĩ ở Pháp, đã bỏ ra thời gian 5 năm,
để phổ nhạc cho tác phẩm
KIM VÂN KIỀU
của văn hào Nguyễn Du.
Radio SBS Australie - Tiếng Việt do Vũ Nhuận
thực hiện ngày
14 Décembre 2010 – Phần 1
21 Décembre 2010 – Phần 2
28 Décembre 2010 – Phần 3

Association Culturelle Traditionnelle Vietnamienne
Truyện Kiều – 01. Thúy Kiều, Thúy Vân – Mélodie Slow Rock :
Truyện Kiều – 02. Thanh Minh Đạp Thanh – Mélodie Bossa Nova :
Truyện Kiều – 03. Hồng Nhan Bạc Mệnh – Mélodie Disco :

mardi 2 octobre 2012

Hàn Giang Trần Lệ Tuyền

Những dòng nước mắt trong những cảnh ngộ tang thương của các gia đình cựu tù “cải tạo”!
Bài 04
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
Những dòng nước mắt đau thương trong những cảnh đoạn trường, với những vành khăn tang đã phủ lên những mái tóc của người vợ trẻ, những em thơ khóc cho những người Chồng, người Cha đã bị chết một cách tức tưởi trong các trại tù “cải tạo”. Những dòng lệ máu ấy, đã tuôn trào, đã chảy thành sông, đã tuôn ra biển cả, vì đã gào khóc khi biết tin Chồng, Cha của họ đã chết, mà không hề được nhìn thấy mặt nhau lần cuối, không được nhìn thấy nơi chôn cất người thân yêu cốt nhục của mình!!!
Hôm nay, qua bài viết thứ tư, cùng một tựa đề, người viết xin kể lại một trong những cảnh ngộ tang thương ấy:
Sau Hiệp định Gevène: 20/7/1954; có một người Mẹ đơn thân, vì chồng của bà đã chết trong lúc đi theo phong trào chống Pháp, cho nên bà đã dắt người con trai độc nhất của bà di cư vào Nam, để chạy trốn Cộng sản. Và, nơi dừng chân để định cư của bà là thành phố Đà Nẵng. Tại vùng đất mới này, bà đã tảo tần, khó nhọc để nuôi người con trai được cắp sách đến trường cho đến lúc trở thành một vị Sĩ quan ưu tú của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa: Thiếu úy Nguyễn Đức Hậu, anh đã từng phục vụ tại Bộ Chỉ Huy C.1. Lực Lượng Đặc Biệt tại Đà Nẵng. Sau đó, qua những căn cứ thuộc C.1. cho đến ngày 30/4/1975, anh đã mang lon Đại Úy.
Ngày đất nước Việt Nam Cộng Hòa đã bị rơi vào tay của Cộng sản Hà Nội, cũng như các vị Sĩ quan khác, anh Hậu đã phải giã từ vợ và ba con thơ để đi vào nhà tù “cải tạo”. Ngày anh ra đi chưa được bao lâu, thì căn nhà của anh chị đã bị lực lượng Công an Đà Nẵng ra lệnh “trưng thu”; nghĩa là bị tịch thu, để cấp cho “cán bộ cách mạng” ở!
Bạo ngược
Trước thảm cảnh ngược đời ấy, vợ anh, đã phải nuốt nước mắt để giao căn nhà của mình tại Khu Xã Hội An Hòa, Đà Nẵng cho “cách mạng”, rồi dắt các con trở về nương thân cùng với Mẹ ruột của mình. Thân mẫu của chị Hậu, là người Mẹ hết lòng thương con, và các cháu, bà đã giúp đỡ chị bằng cách chăm sóc các con nhỏ của anh chị, để hàng ngày chị Hậu đi đến những vùng quê xa xôi, có khi phải lên tại khu chợ Ái Nghĩa để mua rau quả, sau đó, đem về Đà Nẵng bán kiếm từng đồng tiền lời, để vừa nuôi các con vừa mua quà “thăm nuôi” chồng!
Chị Hậu, tức chị Trang, từng là một nữ sinh có nhan sắc và duyên dáng, vì yêu anh, chị đã từ bỏ mái trường Trung Học Sao Mai, để trở thành một người vợ của một vị Sĩ quan của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Trong suốt thời gian nuôi con, chờ chồng ở trong nhà tù “cải tạo”, chị không bao giờ có thể tưởng tượng được những gì đang chờ đợi chị. Nhưng đoạn trường thay! Một ngày cuối Đông, trong một lần giữa cơn mưa gió, chị phải lên tận vùng đất của huyện Hiên và Giằng, thuộc quận PhúTúc để mua, bán. Lần đó, khi trở về Đà Nẵng chị lâm trọng bệnh, rồi phải chết!
Tang thương!
Ngày chị Hậu vĩnh viễn rời bỏ người chồng đang còn ở trong trại tù “cải tạo” và các con. Mẹ và các con của chị chị đã gào thét, khóc ngất bên xác của chị! Trước cảnh ngộ ấy, bà con thân cận đã giúp đỡ cho mẹ các con chị đưa xác của chị lên nghĩa địa Gò Cà, vùng đất ở phía trên Trung Tâm Huấn Luyện Hòa Cầm, để chôn cất!
Sau đó, những ngày không có mẹ, bà ngoại thì quá già, các con của anh chị Hậu đã thật sự không còn nơi để nương tựa. Mẹ chị đã đem tất cả những vật dụng gì có thể bán được đưa ra chợ trời để bán lấy tiền mua từng lon gạo,khoai sắn chút mắm, muối cho các cháu ăn qua ngày. Nhưng rồi mọi sự đã không dừng ở đó, mà sau những ngày tháng đau khổ vì mất con và lo cho các cháu; rồi một ngày bà ngoại của các con anh chị Hậu cũng đã lâm bệnh nặng, và cũng vĩnh viễn rời bỏ các cháu nhỏ của mình để ra đi!!!
Mất mẹ, mất bà ngoại, cha thì còn ở trong nhà tù “cải tạo”; các con của anh chị Hậu đã trở thành côi cút, không nơi nương tựa, trong nhà lại không còn gì để bán lấy tiền để chôn bà ngoại. Những người hàng xóm ngày xưa, họ đã đi lên “vùng kinh tế mới”, còn những kẻ mới đến, toàn là “gia đình cách mạng”. Giữa lúc ấy, thì có một người bạn của chị Hậu: cô giáo Tâm, nhưng sau ngày 30/4/1975, vì “lý lịch xấu” nên côTâm không được đi dạy nữa. va cô Tâm cũng từ trên “vùng kinh tế mới” trở về Đà Nẵng mua thực phẩm, thấy hoàn cảnh các cháu, con của bạn gái của mình đáng thương như vậy; song chị cũng quá nghèo, cho nên không làm sao giúp được điều gì; nhưng không thể làm ngơ, nên chị đã bảo các con anh chị Hậu hãy bán ngôi nhà nhỏ của bà ngoại để lại, để lấy tiền chôn cất bà, rồi sau đó, chị đã nhận nuôi các con anh chị Hậu; mà các con của anh chị Hậu đã gọi cô là “Dì Tâm” và cùng đi lên “vùng kinh tế mới” để sống với dì Tâm.
Tại “vùng kinh tế mới”, thuộc thôn Đông Bích, xã Hòa Khương, quận Hòa Vang, vì còn nhỏ, các cháu không thể làm những công việc nặng nhọc, nên cô Tâm sắp xếp cho các cháu ở trong ngôi nhà lá của mình. Thấy hoàn cảnh của các cháu và cô Tâm như vậy, cho nên mỗi ngày các cháu thường được đồng bào trong khu vực này bảo đến hái đậu phụng, lột vỏ mía cho một người từ Đà Nẵng lên làm chủ ruộng trồng mía và đậu ở đó, để có tiền mua sắm thêm những vật dụng cá nhân cần thiết, vì dì Tâm cũng nghèo như tất cả những người dân “kinh tế mới”. Vì thế, về chuyện đi thăm nuôi người cha còn trong tù, là khó thực hiện được!
Phần anh Hậu, kể từ lúc vợ mất; thì ở trong nhà tù, anh không còn được ai thăm nuôi nữa, anh cũng biết được tin tức về vợ và nhạc mẫu đều đã chết qua những người bạn tù khi được thăm nuôi do thân nhân kể lại. Nhưng về sau, anh không biết thêm điều gì nữa, bởi các con anh vì đã không có nhà ở, cho nên đã theo cô Tâm lên “vùng kinh tế mới”.
Bất lương!

Youtube chị Linda và nhạc LMST


Mùa trung Thu / rằm Tháng Tám, hình ảnh về Trăng


http://www.youtube.com/user/linda77snow











VUON NHAC CAM HUNG LMST


Hom nay bai thu 1468                           

                                                   

www.lmstflorida.com/?1468                                                                       
(Bam vao link tren de xem/nghe nhac pham hom nay)

www.lmstflorida.com

(Bam vao link tren de vao Trang Chinh  Vuon Nhac Cam Hung Lmst)

 

Nguoi lam vuon Lmst



Phạm Mỹ Lộc và bài Nhị Hồ






Nghe bài Nhị Hồ



Ai trong chúng ta cũng ít nhiều thích nghe nhạc ... nhưng tôi thì rất thích nhng bài có âm hưởng quê hương , cho dù đó không phải là nhạc quê hương của tôi ... nghe nhạc tây , mỹ ...
Nghe nhạc Việt , tôi thích nhất là nghe hát live , được thu âm vi nhạc cụ cho dù tầm thường nhất như hát vi cây đàn guitare hay đàn piano , orgue ...
Lòng tôi xao xuyến nhất khi được người nhạc sĩ hay ca sĩ gi đến tác phẩm của họ lần đầu tiên cho tôi thưởng thc ... mà hơi e dè , ngại ngùng ... đôi khi tôi thích thú và bật cười một mình ... ui chao , mình có phải là dân chơi văn nghệ , nhà văn hay nhà báo hay nhà ... quảng cáo  đâu à ...
Biết tôi thích nghe nhạc ... lạ , một hôm có anh bạn gi đến cho tôi nghe một giọng ca , it người biết đến, và một bài vi li nhạc rất nhẹ nhàng ...
Va m máy lên , nghe tiếng dạo đàn guitare , tôi đã hơi xao xuyến  , rồi cất lên một giọng hát thật tha thiết , trầm trầm  ... sao thu hút thế ... tiếng ngân , tiếng láy , giọng Bắc na ... 

Hình ảnh một cô gái thả tóc , mắt nâu ...và một anh ngồi đàn
« Rc r ôi nắng chiề »  
và nghe
̣n rã nhng nụ cườ »

̣t hình ảnh thật đẹp và êm đềm


« Người về có nh hi chăng

Nhị Hồ xây tiếng la đôi »

« Thoảng hương ngây ngất gió chiề»

Lòng tôi nao nao theo bản nhạc , lưa luyến câu chuyện hay lưu luyến giọng người ca sĩ  đây

« Li ca dao hôm nào
Li trao duyên hôm này »

« Hoa bay bên thềm
Người đâu hi ngườơi »

« Sương rơi buồn , mà người vẫ nơi đâu  »...
 đoạn chót bài hát được lập đi lập lại không ngng , tôi cũng t hoỉ , sao ai n đành lòng xa chi một người vẫn không muốn ri mình ra đi bao gi , duyên kiếp hay số mạng , có ai hiểu được tại sao người phải xa người để đi về « phía không ai », mặc dù thế gian vẫn luôn đông đảo ... thế thì thế gii này bao gi cũng chỉ có nhng người yêu nhau mi nhìn thấy nhau thôi sao ?
hoặc nói khác đi thế gii chỉ có nhng ánh mắt của một và chỉ có một người trong ánh mắt để nhìn nhau mà thôi , và ánh mắt đó có thể nhìn xuyên thấu không gian , thi gian ... không có một biên gii nào có thể chận lại ánh mắt nhng người yêu nhau , không có màn đêm , không có ngày nào không nắng ấm về trong thế gii đó
Thế gii đó chỉ tắt liệm khi họ không còn một na kia
Nh lại hai câu thơ  của anh Trần Văn Lương trong bài T Đó Mùa Thu  để kết thúc bài viết
« Em đã ra đi buổi chm thu
̃i năm t đó chỉ ba mùa  »
Nghe được bài này của anh Phạm Mỹ Lộc , bỗng dưng tôi thấy thương làm sao cho nhng nhân vật trong bài thơ hay bài nhạc ... khi tác gỉa gi gấm tâm s vào trong câu chuyện ... d dang , biết đâu một ngày nào đó , có duyên , họ sẽ được tìm về lại vi nhau ...
thôi thì mình c tin như thế để lấy can đảm mà tiếp tục sống cho nhng gì dang d
Thanh Hương
-- 
Caroline Thanh Hương