dimanche 19 février 2017

Otan, Nato hay Hiêp Ước Bắc Đại Tây Dương là gì?

Vì thời sự có những tin tức liên quan đến đời sống của mỗi người trong chúng ta.
Những tin này có tác dụng hằng ngày đến chúng ta vì nếu chúng ta là công dân của một trong những quốc gia đóng góp vào hình thành khối này.
Muốn biết quốc gia mình cư ngụ có tham gia và hiệp ước này hay không, chúng ta nên đọc bài giải thích dưới đây.
Vì vậy, chúng ta cần tìm hiểu Nato hay Otan là gì.
Mời quý anh chị theo dỏi bài sưu tầm bằng tiếng pháp và Việt.
Caroline Thanh Hương

 photo nato_la_gi.jpg

Mỹ ra tối hậu thư với NATO

Quốc tế

(PL+) - Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ James Mattis ngày 15/2 thẳng thừng tuyên bố nước này sẽ cắt giảm bớt các cam kết của Mỹ với NATO nếu các nước trong liên minh này không đáp ứng các cam kết về chi tiêu.

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ James Mattis.
Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ James Mattis.
Theo AFP, tối hậu thư mà ông Mattis đưa ra với những người đồng cấp ở Brussels được đưa ra sau nhiều năm liền Washington liên tục kêu gọi các thành viên NATO chi 2% GDP của họ cho mảng quốc phòng theo thỏa thuận đã được nhất trí vào năm 2014 nhưng chỉ ít nước đáp ứng cam kết này.
“Người Mỹ không thể coi sóc an ninh của các vị nhiều hơn chính các vị thêm được nữa. Nếu các vị không muốn chứng kiến việc Mỹ cắt bớt cam kết với liên minh này thì mỗi nước cần phải thể hiện ủng hộ của mình với nền quốc phòng chung của chúng ta” – ông Mattis phát biểu tại cuộc họp của các bộ trưởng quốc phòng NATO tại Brussels.
Bên cạnh đó, ông Mattis kêu gọi đặt dấu mốc là năm 2017 cho việc theo dõi các khoản đóng góp của các thành viên của NATO.
Hiện nay, trong khối NATO chỉ có Mỹ, Anh, Estonia, Hy Lạp và Ba Lan đóng góp đủ hoặc hơn mốc 2%. 
Hoàng Nam

 

Qu'est-ce que l'OTAN ?

Choisis un sujet et découvre l'OTAN



1 Pays membres

Membres de l'OTAN

À l'OTAN, les acteurs les plus importants sont les pays membres.
Il y a actuellement 28 pays membres
  • Albanie (2009)
  • Allemagne (1955)
  • Belgique (1949)
  • Bulgarie (2004)
  • Canada (1949)
  • Croatie (2009)
  • Danemark (1949)
  • Espagne (1982)
  • Estonie (2004)
  • États-Unis (1949)
  • France (1949)
  • Grèce (1952)
  • Hongrie (1999)
  • Islande (1949)
  • Italie (1949)
  • Lettonie (2004)
  • Lituanie (2004)
  • Luxembourg (1949)
  • Norvège (1949)
  • Pays-Bas (1949)
  • Pologne (1999)
  • Portugal (1949)
  • République Tchèque (1999)
  • Roumanie (2004)
  • Royaume-Uni (1949)
  • Slovaquie (2004)
  • Slovénie (2004)
  • Turquie (1952)

Élargissement de l'OTAN

L'adhésion à l'OTAN est ouverte à « tout autre État européen susceptible de favoriser le développement des principes du présent Traité et de contribuer à la sécurité de la région de l'Atlantique Nord ».
L'OTAN a par ailleurs élaboré ce qu'elle appelle le plan d'action pour l'adhésion, qui offre aux pays qui aspirent à l'adhésion des conseils pratiques et une assistance ciblée. Les candidats doivent quant à eux répondre à certains critères clés.
&nsbp;
&nsbp;
Illustration d'une réunion OTAN

2 Fondements

>

3 Activités

>

4 Événements marquants

5 Structures de fonctionnement


Pays membres

Comité militaire
État-major militaire international
Commandement allié Opérations
Commandement
allié
Transformation
Structure de commandement militaire intégrée


Portail:OTAN


Portail de l'OTAN modifier ]

NATO-2002-Summit.jpg
L'Organisation du traité de l'atlantique nord (OTAN), North Atlantic Treaty Organisation (NATO) en anglais ou Alliance Atlantique est une organisation politico-militaire de sécurité collective créé en 1949 à partir du Traité de l'Atlantique Nord signé à Washington le .
L'Alliance avait pour vocation initiale d'assurer la sécurité de l'Occident au lendemain de la Seconde Guerre mondiale, en prévenant d'éventuelles réminiscences allemandes et en luttant contre les ambitions de conquête de l'URSS. Aujourd'hui, elle regroupe 28 pays en Europe et Amérique du nord, et a signé de nombreux partenariats de défense militaire, notamment avec ses anciens ennemis du bloc soviétique.
Le portail compte 229 articles.

Les membres modifier ]


Drapeau : BelgiqueDrapeau : CanadaDrapeau : Danemark
Drapeau : États-UnisDrapeau : FranceDrapeau : Islande

Drapeau : Lettonie
Drapeau : Lituanie
Drapeau : Roumanie
Drapeau : Slovénie
Drapeau : Slovaquie
Drapeau : Estonie
Drapeau : Bulgarie
Drapeau : Albanie
Blue compass rose.svg Drapeau : Italie
Drapeau : Luxembourg
Drapeau : Norvège
Drapeau : Pays-Bas
Drapeau : Portugal
Drapeau : Royaume-Uni
Drapeau : Grèce
Drapeau : Croatie

Drapeau : HongrieDrapeau : PologneDrapeau : Allemagne
Drapeau : EspagneDrapeau : République tchèqueDrapeau : Turquie

______________
NATOMedals2.jpg
Les membres fondateurs:
Nouveaux membres de l'Otan à partir de:

Images modifier ]


Articles sélectionnés modifier ]

La Kosovo Force (abrégée le plus souvent en KFOR) est une force armée multinationale mise en œuvre par l'OTAN dans le Kosovo, sur mandat du Conseil de sécurité de l'ONU, afin d'assurer un environnement sûr et sécurisé et de garantir la liberté de mouvement. La KFOR est placée sous le commandement d'un officier général d'un pays membre de l'OTAN.

Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương
NATOTreatyCopyAuthenticationPage.jpg
Trang chứng thực Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương
Loại hiệp ước Hiệp ước quân sự
Ngày ký
Địa điểm
4 tháng 4, 1949
Washington, D.C.
Có hiệu lực
Điều kiện
24 tháng 8, 1949
Phê chuẩn bởi Bỉ, Canada, Pháp, Luxembourg, Hà Lan, Liên hiệp Anh và Hoa Kỳ cùng một số nước khác.
Bên ký kết
Nơi lưu giữ Chính quyền Hoa Kỳ
Các ngôn ngữ Pháp, Anh
Wikisource logo Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương tại Wikisource
Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương, ký kết tại Washington, D.C. ngày 4 tháng 4 năm 1949, là hiệp ước thành lập ra tổ chức Khối quân sự Bắc Đại Tây Dương (NATO).

Mục lục

Bối cảnh

Hiệp ước được soạn thảo bởi một ủy ban chuyên trách các cuộc đàm phán ở Washington, được chủ trì bởi Theodore Achilles. Các cuộc đàm phán bí mật trước đó đã được tổ chức tại Lầu Năm Góc từ giữa 22 tháng 3 và ngày 01 tháng 4 năm 1948, trong đó Achilles nói:
Các cuộc đàm phán kéo dài khoảng hai tuần và khi kết thúc, nó đã được bí mật đồng ý rằng sẽ có một hiệp ước, và tôi đã có một dự thảo để ở trong két an toàn của tôi. Nó không bao giờ được trình cho bất cứ ai ngoại trừ Jack. Tôi muốn tôi có thể giữ nó, nhưng khi tôi rời Sở vào năm 1950, tôi nghiêm túc để lại nó trong két an toàn và tôi không bao giờ có thể theo dõi nó trong kho lưu trữ. Nó dựa trên rất nhiều vào Hiệp ước Rio, và một chút của Hiệp ước Brussels, mà vẫn chưa được ký kết, nhưng chúng tôi đã được cung cấp rất nhiều bản lưu giữ. Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương cuối cùng đã có hình thức và điều khoản chung, và khá tốt về ngôn ngữ trình bày trong dự thảo đầu tiên của tôi, nhưng có một số khác biệt quan trọng.[1]
Theo Achilles, một tác giả quan trọng khác của hiệp ước đó là John D. Hickerson:
Hơn bất kỳ con người Jack là người chịu trách nhiệm cho bản chất, nội dung và hình thức của Hiệp ước... Hickerson là người dành cho hiệp ước.[1]
Hiệp ước được tạo ra với một cuộc tấn công vũ trang bởi Liên Xô chống lại Tây Âu trong tâm trí họ, nhưng điều khoản về tự vệ hỗ trợ lẫn nhau không bao giờ được kêu gọi trong Chiến tranh Lạnh. Thay vào đó, nó được vịn cớ kêu gọi đồng minh lần đầu tiên vào năm 2001 để đáp ứng lại sự kiện 11 tháng 9 năm 2001 sau các cuộc tấn công vào Trung tâm Thương mại Thế giới và Lầu Năm Góc trong chiến dịch Đại bàng.

Thành viên đầu tiên

Những nước ký vào hiệp ước đầu tiên và trở thành thành viên của NATO là:

Quá trình gia nhập NATO của các thành viên.

Lãnh đạo những nước sau có mặt tại Washington D.C. ký vào thỏa thuận với tư cách là đại diện toàn quyền:

Những thành viên sau đó

Có thêm 16 quốc gia ký vào hiệp ước sau 12 quốc gia đầu tiên:
Khi Đức tái thống nhất năm 1990, nước này trở thành thành viên đầy đủ của NATO.
Tháng Tư năm 2008, Croatia và Albania chính thức được mời gia nhập NATO. Hai nước ký vào hiệp ước và trở thành thành viên ngày 1 tháng 4 năm 2009.

Điều Năm

Phần quan trọng trong Hiệp ước đó là Điều Năm. Nếu một thành viên bị tấn công quân sự thì Khối NATO coi như bị tấn công vào mọi nước thành viên. Điều này chỉ áp dụng cho tới nay trong lịch sử NATO khi Hoa Kỳ xảy ra sự kiện 11 tháng 9 năm 2001.

Điều Bốn

Hiệp ước này cũng bao gồm một điều khoản mà không thúc đẩy sự can thiệp quân sự, nhưng chỉ đơn thuần là tham khảo ý kiến ​​về các vấn đề quân sự giữa các thành viên. Nó đã được gọi ba lần và mỗi lần bởi Thổ Nhĩ Kỳ: Một lần trong năm 2003 khi xảy ra Chiến tranh vùng Vịnh lần hai (chiến tranh Iraq), một lần vào tháng Sáu năm 2012 sau khi nước này bắn hạ một máy bay phản lực quân sự Syria và trong tháng 10 năm 2012 sau các cuộc tấn công của Syria vào Thổ Nhĩ Kỳ và họ phản công.

Hoa Kỳ phê chuẩn

Tại Hoa Kỳ, hiệp ước được phê chuẩn bởi 82 thượng nghị sĩ trên 13 người chống đối vào ngày 21 tháng Bảy 1949.

Xem thêm

Tham khảo

Liên kết ngoài


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire