mercredi 1 avril 2020

Những sáng tác thơ, nhạc trong mùa dịch cúm Corona năm 2020.

Những ngày bị cách ly không được ra ngoài, bên pháp có những hẹn gặp hàng xóm qua khung cửa sổ để vỗ tay ủng hộ tinh thần những chiến sĩ áo trắng đang giúp bệnh nhân chiến đấu với tử thần do Corona Virus gây ra.
Cũng có những thi sĩ

Thơ Covid mùa đại dịch tháng tư năm hai ngàn hai mươi.

Đi vào rồi lại đi ra
Đi ra không được, đi nhà làm thơ.
Thơ này có những tay mơ
Thơ thầy, thơ mượn Covid chọc cười.
May mà người đọc còn tươi
Thêm ngày ly cách có trời mới vui.
Caroline Thanh Hương
  01 tháng 4 năm 2020

Mời quý anh chị đọc những bài thơ của anh Trần Văn Lương và bạn hữu.
Sau đó, chúng ta cùng đọc thêm những bài thơ chế của người xưa ược sửa đổi theo tình hình trong đại dịch này.
Caroline Thanh Hương

Nghe nhạc Corona làm tại nhà của những người bị cách ly trên thế giới

CORONA (Parody LLORONA, Angélica Vale & Marco Antonio Solís)



Ngậm Ngùi Thân Lão

Ở nhà ăn ngủ chán ghê a,
Hết thở vào rồi lại thở ra.
Vợ mắng vợ la nào dám cãi,
Chỉ vì con quỷ cái Rô Na :-)))

Cóc
 Cập nhật thông tin về virus Corona tại Trung Quốc và Việt Nam ngà

Vui Vì Còn Thơ Bạn Để Họa

Thơ bạn họa chơi sướng quá ta !
Đỡ đi vào chán lại đi ra !
Cũng may còn có em an ủi !
Khỏi Khổ Vì Đại Dịch Rona 

LTĐQB
 WHO khuyến cáo phòng tránh viêm phổi lạ do vi rút corona gây ra ...
RA, VÀO 
Ngồi buồn mở nhạc nghe ê a.
Nghe hồi chán quá lại đi ra 
Ngắt cánh hoa khô, cành lá héo 
Trở vào, ngồi oán Cổ Rô Na 
CTN
 Cám ơn anh “Lương con cóc”
Lâu rồi không có thơ Nho đọc 
Tôi vẫn phải đi làm part-time.
Vì nghề nghiệp nên không trốn được.  

“Tuyến đầu” nên cũng rán mà thôi 
Bệnh nhân đâu bỏ được cho ai 
Cách ly thì cách, mình không thể 
Với bệnh nhân, vẫn tiếp xúc hoài.

Cũng may đã thử Corona 
Kết quả âm tính, nên khỏi lo 
Lây nhiễm cho ai, và vẫn cố 
Làm tròn nhiệm vụ đó thôi mà!

Tuy thế vẫn còn quá rảnh rang 
So với những ngày dịch chưa lan.
Ngồi buồn lấy bút bi ra vẽ 
Cũng là một cách giết thời gian.

MQB

Mời các anh coi bức tranh mới nhất 
Vẽ theo ảnh trên Internet
Của nhà nhiếp ảnh Đinh Văn Linh 
Nói lên điều tôi đang mơ ước.

MQB

Ngồi nhà buồn trách Corona 
Lại lấy bút bi và giấy ra
Ngoáy đại một hồi hình tiên nữ 
Mong nàng thổi virus bay xa!

NÀNG TIÊN VÀ ỐNG SÁO * FAIRY AND THE FLUTE
(ballpoint pen on paper, 11” x 14”, after Hải Băng, a photograph by Đinh Văn Linh)



ĐA SĨ
Chu choa bác sĩ kiêm nhà thơ
Họa sĩ gồm luôn đẹp ưóc mơ
Quí Bổng bay cao cao vút Bổng
Người thường muốn được chỉ nằm mơ!!
TN
Giải pháp phòng chống, ngăn ngừa, hạn chế sự bùng phát của Virus ...
 THĂM HỎI SỨC KHỎE
Gặp được bạn đây mừng quá a!
Viết ngay khỏi chán cảnh vào ra
Hỏi thăm sức khỏe của bằng hữu
Đỡ vướng bận vì dịch Rona!!

Lương NÀY vui với Lương KIA
TN
 http://s.rfi.fr/media/display/d6b9c4f4-6f91-11ea-b210-005056a98db9/w:1240/p:16x9/IMG_6954.jpg
Và sau cùng, mời quý anh chị đọc những bài thơ chế post trên net.

KHI CÁC NHÀ THƠ ĐI LÀM DỊCH GIẢ
Có bài thơ tương truyền là của Shakespeare như sau :
You say that you love rain,
But you open your umbrella when it rains.
You say that you love the sun,
But you find a shadow spot when the sun shines.
You say that you love the wind,
But you close your windows when wind blows.
This is why I am afraid,
You say that you love me too.
Vậy nếu các nhà thơ nước ta và quốc tế xúm vào dịch bài thơ này thì sao ?
HỒ XUÂN HƯƠNG
“Chém cha mấy đứa thích trời mưa
Mưa xuống che ô, chẳng chịu vừa
Năm lần bảy lượt mê trời nắng
Lại núp bóng vườn lúc giữa trưa
Thích có gió lên, hiu hiu thổi
Nhưng rồi khép cửa, chẳng khe thưa
Thân này ai nói yêu thương nhớ
Chẳng biết thật không, khéo lại lừa!”
BÀ HUYỆN THANH QUAN
“Ai ước trời mưa hắt bóng tà
Mưa về xuống chợ, mở ô ra
Bâng khuâng khách trú, mong trời nắng
Nắng sáng trời trong, núp bóng nhà
Nhớ gió chưa về đưa chút chút
Then cài bỏ mặc gió xa xa
Dừng thơ ngẫm lại lời non nước
Biết có thật không, người với ta?”
NGUYỄN DU
“Trăm năm trong cõi người ta
Yêu mưa yêu nắng khéo là dễ quên
Núp tán dâu lúc nắng lên
Che ô mưa xuống mà thê thảm lòng
Lạ gì kẻ thích gió đông
Những là quen thói gió lồng cài then
Thơ tình lần giở trước đèn
Liệu chàng còn nhớ thề nguyền ngày xưa?”
TRƯƠNG HÁN SIÊU
“Khách thường nói:
Mưa rơi là hạt ngọc trời,
Nắng thời soi tỏ lòng người yêu đương.
Gió kia dịu mát càng thương,
Mang theo mùi cỏ ngát hương khắp trời.
Khách đi:
Che hạt ngọc trời, che nghiêng bóng mát, trốn ngày nắng to.
Thường khi đóng cửa tránh cho,
Ngày gió thổi đến, ngày lo gió nhiều.
Khách về:
Đừng nói thương yêu,
Khuê phòng dù lạnh lòng không muốn chào.”
NGUYỄN TRÃI (dựa trên BẢO KÍNH CẢNH GIỚI bài 43)
Rồi hóng mưa thuở ngày trường,
Lọng tía đùn đùn tán rợp trương.
Vọng nhật lâu còn tràn thức đỏ,
Hoàng đàn hiên đã tịn ánh dương.
Lao xao gió hát thương trong dạ
Vội vã rèm buông tránh tà phong.
Lẽ có ái nương cầu một tiếng,
Thê thiếp đủ khắp đòi phương.
XUÂN DIỆU
Có một dạo, em thèm cơn mưa quá,
Hạt rơi là, em vội lấy ô sang
"Em những mong, có một chút nắng vàng!"
Vầng dương lên, em dịu dàng nấp bóng
Em thủ thỉ: "Ước gì... con gió lộng..."
Cơn mùa về, bên cửa đóng, xoa tay
Anh mỉm cười, nhưng bỗng thấy lo ngay
Vì anh sợ, lời yêu em cũng thế...
HÀN MẶC TỬ
Sao em không còn yêu mưa nữa?
Mà vội xoè ô đợi nắng lên?
Nắng lên gắt quá, em không chịu
Núp bóng râm che, mặt chữ điền
Em thích những ngày mây gió lên
Sao đóng cửa rồi then cài then?
Lời ai ong bướm sao ngon ngọt
Yêu mến thật lòng được mấy phen?
PHONG CÁCH PUSHKIN
"Tôi yêu mưa" có ai từng nói vậy
Nhưng mưa rồi mở dù vội che ngay
Cũng có khi anh yêu vầng dương rạng
Nhưng náu mình trong bóng dưới hàng cây
Ai đó nguyện tâm mong đợi gió
Gió ghé ngang, anh lại trốn trong phòng
Nên tôi sợ khi người yêu tôi đó.
Chúa biết rằng người có thật lòng không!
CÔ GIÁO LAM
Đất nước mình lạ quá phải không anh?
Đang nắng thì mưa, che ô thì hết
Nắng chói loá thì kêu rằng rõ mệt
Giá bóng râm có phải thích hơn không.
Đất nước mình kỳ quá phải không anh?
Ai cũng bảo là yêu gió mát
Nhưng mỗi khi gió thổi về bát ngát
Lại với tay đóng cửa sổ lại ngay.
Đất nước mình lo quá phải không anh?
Ai cũng bảo là yêu nhau tha thiết
Nhưng nói thế, tức là em cũng biết
Yêu hay là lời chót lưỡi đầu môi?
TỐ HỮU
Từ ấy, yêu mưa bừng tiếng hát
Mưa thì tôi sẽ chống ô lên
Đời tôi trọn kiếp theo ánh sáng
Nắng thì tôi sẽ bước sang bên.
Tôi đã vốn yêu cơn gió rồi
Gió mạnh thì tôi đóng cửa thôi
Yêu em, tôi nói ngày vạn tiếng
Em đừng nghi ngại, khổ thân tôi!
SILVA KAPUTIKIAN
Anh bảo thích trời mưa
Sao lai bung dù vậy
Anh bảo thích nắng vàng
Sao vội vào nhà ngay
Anh nói yêu gió thổi
Lại đi khép cửa rèm
Nên lòng em sợ lắm
Khi anh thầm: yêu em
PS: Ngoại trừ ba bản dịch cuối (2 của anh Lê Tiên Long, một của mình), còn lại đều lấy từ trên mạng. Sau khi search một vòng thì thấy tác giả bài thơ tiếng Anh chắc chắn không phải là Shakespeare mà rất có thể của một nhà thơ Thổ Nhĩ Kỳ tên là Qyazzirah Syeikh Ariffin. Dẫu sao, bài thơ cũng tạo ra một trào lưu cải biên thú vị.
(Via Binh Bong Bot)
https://www.facebook.com/…/a.11263854140…/3853282568015283/…

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire