Kính gửi quý anh chị những hình ảnh cảm động nhất..
Caroline Thanh Hương
Xin hãy tiếp tay để hàn gắn vết thương đau từ hơn 40 năm qua.
vendredi 16 janvier 2015
Người ta chỉ sung sướng mỗi khi được nghỉ học...và thế nào gọi là có văn hóa.
Nghe để hiểu thế hệ tuổi trẻ Việt Nam thích gì , nghĩ gì về việc trau dồi kiến thức , kiểm tra bài vỡ, các cuộc thi.
Caroline Thanh Hương
Caroline Thanh Hương
Caroline Thanh Hương giới thiệu về tác giả và tác phẩm Tứ Sầu Khúc, thơ Trần Văn Lương, Bốn Giai Điệu U Ẩn, thơ Thanh Hương, Bốn Khúc Ca Sầu, thơ Đỗ Quý Bái, Mùi Quý Bồng, Trần Trọng Thiện
Lời giới thiệu về các tác giả trong những bài xướng họa bên dưới.
Kính thưa quý anh chị, nhân dịp giới thiệu về những bài thơ xướng họa từ thơ anh Trần Văn Lương, tôi xin chia sẻ với quý anh chị chút chuyện về tâm tình thơ của mỗi thi sĩ dưới đây thường xuyên đóng góp hay gửi bài cho tôi.
Thơ được sáng tác có khi đến từ cảm xúc, như đa số những bài của tôi thường gửi đến quý anh chị, thấy cảnh sinh tình hay có câu chuyện giả tưởng do nguồn đọc truyện ngắn hay băt́ gặp câu chuyện đó đây.
Khác với thơ của anh Lương, thật xúc tích hình ảnh, anh nắm vững ngôn ngữ quốc tế, gồm nhiều thể lọai văn chương các nước khác nhau. Cách gieo vần thì thật hài hòa, nhịp nhàng như bài ca vì có chất nhạc trong thơ.
Thể thơ của anh Đỗ Quý Bái thì phải hiểu anh là người rất thông minh và rất lanh lẹ trong chuyện xướng họa. Anh thường chờ các tiểu bối hay bạn hữu xướng rồi lúc đó anh nhào vô dùng ngòi bút chấm phá những nét đẹp, xấu, những đùa giởn, biết người, biết ta trăm trận, trăm thắng.
Là người thông minh, có lẽ ngoài đời anh rất hoạt bát và nhiều bạn bè khắp năm châu, đa số họ cũng là những người mang danh của thời xa xưa nơi anh đã sống hay đã đi qua, anh không ngại mà gửi lời chào hỏi.
So với tuổi đời, tuổi người thật khó mà đóan anh bao nhiêu tuổi vì là người cầm bút xông pha như 1 chiến sĩ không bao giờ chịu dừng bước giang hồ.
Tôi biết anh rất thích thú đọc những lời của kẻ hậu bối như tôi viết về anh, ít nhất 1 lần anh cũng chiù ý tôi gợi anh dịch những bài thơ ngụ ngôn của Jean De La Fontaine chẳng thua ai dù ai đã cất gói chữ nghĩa tiếng tây này vào xó tủ lúc tôi mới sinh ra đời. Vẫn ngạo nghễ, vẫn phong độ là ngòi bút của LTĐQB.
Người bạn trưởng thành khác trong groupe bạn thơ là anh Trần Trọng Thiện. Anh được anh ĐQB giới thiệu vào groupe CAT BUI và là người thi sĩ có nguồn sáng tác dồi dào, đủ thể loại và thỉnh thoảng anh có gửi thêm những câu chuyện ngắn.
Và, người bạn thi sĩ bút sa, gà chết là anh Mùi Qúy Bồng mà tôi thường hay gọi ngược tên anh, tôi cũng không hiểu tại sao. Thơ anh, nhiều bài là câu chuyện được viết thành thơ hay những bài chơi chữ nghĩa. Người bác sĩ tài hoa này cũng thường hay phóng bút ... để vẽ những nét đẹp của giai nhân.
Vì tôi vừa đi làm, vừa soạn bài gửi đến quý anh chị tham khảo kinh nghiệm, lịch sử và những tài liệu đó đây hay và bổ ích nên không thể vừa trả lời email, vừa làm việc kỷ thuật, vừa làm thi sĩ, làm Blog và groupe CAT BUI, nên tôi thiếu sót rất nhiều để có thể bàn bạc với anh chị trong nhiều đề tài khác nhau, đành khất lại chờ có dịp thì viết như ở đây cho quý anh chị thông cảm.
Đa số bài vỡ quý anh chị post, tôi cũng cố gắng lướt qua, nhưng nếu tôi làm việc cho mình nhiều hơn cho ai khác, chỉ vì đó là niềm đam mê học hỏi, giản dị có thế thôi.
Tôi học của tiền nhân những bài lịch sử, tôi học cái hay từ mỗi người thành công hay thành nhân, học người tuổi trẻ với bầu máu nóng, học ở người bạn thơ, nhạc, kinh nghiệm người đi trước để từ đó rút ra bài học cho mình.
Hôm nay tâm tình hơi dài ở đây, tôi chỉ muốn giảm sự buồn bã của những bài thơ xướng, những bài thơ mà tâm tư người viết cho rằng mình không còn gì để làm khi tóc đã bạc mà những giấc mơ vẫn chưa thành hay đành quên lãng.
Bên anh Lương còn có những cây bút, bên anh Lương, còn có những người bạn khắp bốn phương, đủ lứa tuổi lắng nghe. Tôi còn nhớ lúc tôi đi dự Đại Hội PTK Âu châu bên Đức, khi ngồi thấy ai nấy im lặng đón nghe những nét thơ chấm phá của anh viết về đề tài Hãy Chụp Dùm Tôi.
Ngòi bút không có tuổi và không bao giờ ngừng có ước mơ, vì con người luôn là giấc mơ của nhân loại.
Caroline Thanh Hương
17 tháng giêng năm 2014
Kính gửi quý anh chị con cóc cuối tuần.
Kính thưa quý anh chị, nhân dịp giới thiệu về những bài thơ xướng họa từ thơ anh Trần Văn Lương, tôi xin chia sẻ với quý anh chị chút chuyện về tâm tình thơ của mỗi thi sĩ dưới đây thường xuyên đóng góp hay gửi bài cho tôi.
Thơ được sáng tác có khi đến từ cảm xúc, như đa số những bài của tôi thường gửi đến quý anh chị, thấy cảnh sinh tình hay có câu chuyện giả tưởng do nguồn đọc truyện ngắn hay băt́ gặp câu chuyện đó đây.
Khác với thơ của anh Lương, thật xúc tích hình ảnh, anh nắm vững ngôn ngữ quốc tế, gồm nhiều thể lọai văn chương các nước khác nhau. Cách gieo vần thì thật hài hòa, nhịp nhàng như bài ca vì có chất nhạc trong thơ.
Thể thơ của anh Đỗ Quý Bái thì phải hiểu anh là người rất thông minh và rất lanh lẹ trong chuyện xướng họa. Anh thường chờ các tiểu bối hay bạn hữu xướng rồi lúc đó anh nhào vô dùng ngòi bút chấm phá những nét đẹp, xấu, những đùa giởn, biết người, biết ta trăm trận, trăm thắng.
Là người thông minh, có lẽ ngoài đời anh rất hoạt bát và nhiều bạn bè khắp năm châu, đa số họ cũng là những người mang danh của thời xa xưa nơi anh đã sống hay đã đi qua, anh không ngại mà gửi lời chào hỏi.
So với tuổi đời, tuổi người thật khó mà đóan anh bao nhiêu tuổi vì là người cầm bút xông pha như 1 chiến sĩ không bao giờ chịu dừng bước giang hồ.
Tôi biết anh rất thích thú đọc những lời của kẻ hậu bối như tôi viết về anh, ít nhất 1 lần anh cũng chiù ý tôi gợi anh dịch những bài thơ ngụ ngôn của Jean De La Fontaine chẳng thua ai dù ai đã cất gói chữ nghĩa tiếng tây này vào xó tủ lúc tôi mới sinh ra đời. Vẫn ngạo nghễ, vẫn phong độ là ngòi bút của LTĐQB.
Người bạn trưởng thành khác trong groupe bạn thơ là anh Trần Trọng Thiện. Anh được anh ĐQB giới thiệu vào groupe CAT BUI và là người thi sĩ có nguồn sáng tác dồi dào, đủ thể loại và thỉnh thoảng anh có gửi thêm những câu chuyện ngắn.
Và, người bạn thi sĩ bút sa, gà chết là anh Mùi Qúy Bồng mà tôi thường hay gọi ngược tên anh, tôi cũng không hiểu tại sao. Thơ anh, nhiều bài là câu chuyện được viết thành thơ hay những bài chơi chữ nghĩa. Người bác sĩ tài hoa này cũng thường hay phóng bút ... để vẽ những nét đẹp của giai nhân.
Vì tôi vừa đi làm, vừa soạn bài gửi đến quý anh chị tham khảo kinh nghiệm, lịch sử và những tài liệu đó đây hay và bổ ích nên không thể vừa trả lời email, vừa làm việc kỷ thuật, vừa làm thi sĩ, làm Blog và groupe CAT BUI, nên tôi thiếu sót rất nhiều để có thể bàn bạc với anh chị trong nhiều đề tài khác nhau, đành khất lại chờ có dịp thì viết như ở đây cho quý anh chị thông cảm.
Đa số bài vỡ quý anh chị post, tôi cũng cố gắng lướt qua, nhưng nếu tôi làm việc cho mình nhiều hơn cho ai khác, chỉ vì đó là niềm đam mê học hỏi, giản dị có thế thôi.
Tôi học của tiền nhân những bài lịch sử, tôi học cái hay từ mỗi người thành công hay thành nhân, học người tuổi trẻ với bầu máu nóng, học ở người bạn thơ, nhạc, kinh nghiệm người đi trước để từ đó rút ra bài học cho mình.
Hôm nay tâm tình hơi dài ở đây, tôi chỉ muốn giảm sự buồn bã của những bài thơ xướng, những bài thơ mà tâm tư người viết cho rằng mình không còn gì để làm khi tóc đã bạc mà những giấc mơ vẫn chưa thành hay đành quên lãng.
Bên anh Lương còn có những cây bút, bên anh Lương, còn có những người bạn khắp bốn phương, đủ lứa tuổi lắng nghe. Tôi còn nhớ lúc tôi đi dự Đại Hội PTK Âu châu bên Đức, khi ngồi thấy ai nấy im lặng đón nghe những nét thơ chấm phá của anh viết về đề tài Hãy Chụp Dùm Tôi.
Ngòi bút không có tuổi và không bao giờ ngừng có ước mơ, vì con người luôn là giấc mơ của nhân loại.
Caroline Thanh Hương
17 tháng giêng năm 2014
Kính gửi quý anh chị con cóc cuối tuần.
Dạo:
Đêm đêm vẳng khúc ca sầu,
Phương xa có kẻ gục đầu nhớ quê.
Cóc cuối tuần:
四 愁 曲
I
第 一: 枯 葉
廢 井 月 光 沈,
風 僵 似 鐵 針.
樛 林 枯 葉 落,
木 鐸 舉 愁 吟.
II
第 二: 孤 鞋
昔 日 看 花 開,
其 香 漫 曉 街.
今 栽 花 又 笑,
濃 馥 擾 孤 鞋.
III
第 三: 空 屋
爐 裏 汽 成 冰,
閨 中 滿 葛 藤,
霧 升 遺 影 嘆,
死 眼 攝 寒 燈.
IV
第 四: 荒 津
江 旁 土 一 堆,
舊 夢 久 成 灰.
往 事 催 頭 白,
那 離 客 未 回.
陳 文 良
Âm Hán Việt:
Tứ Sầu Khúc
I
Đệ nhất: Khô Diệp
Phế tỉnh nguyệt quang trầm,
Phong cương tự thiết châm.
Cù lâm khô diệp lạc,
Mộc đạc cử sầu ngâm.
II
Đệ nhị: Cô Hài
Tích nhật khán hoa khai,
Kỳ hương mạn hiểu nhai.
Kim tài hoa hựu tiếu,
Nùng phức nhiễu cô hài.
III
Đệ tam: Không Ốc
Lô lý khí thành băng,
Khuê trung mãn cát đằng.
Vụ thăng, di ảnh thán,
Tử nhãn nhiếp hàn đăng.
IV
Đệ tứ: Hoang Tân
Giang bàng thổ nhất đôi,
Cựu mộng cửu thành hôi.
Vãng sự thôi đầu bạch,
Na ly khách vị hồi.
Trần Văn Lương
Cali, 1/2015
Dịch nghĩa:
Bốn Khúc Ca Sầu
I
Thứ nhất: Lá Khô
(Trong lòng) giếng bỏ hoang, ánh trăng chìm,
Gió (rét) cứng như kim sắt.
(Trong) rừng cây si, chiếc lá khô rụng,
Mõ gỗ cất lên khúc ngâm sầu.
II
Thứ hai: Chiếc Giày Lẻ Loi
Ngày xưa (cùng nhau) ngắm hoa nở,
Hương hoa tỏa khắp đường phố sớm.
Nay (những cây) hoa (được) trồng lại nở,
Hương nồng làm phiền (bước) giày lẻ loi.
III
Thứ ba: Nhà Trống
Trong lò, hơi nước đóng thành băng,
Phòng khuê đầy dây leo chằng chịt.
Sương mù dâng, bức di ảnh than thở,
Mắt chết (cố) thu vào hình ảnh chiếc đèn (đã) lạnh.
IV
Thứ tư: Bến Đò Bỏ Hoang
Bên sông, một đống đất,
Mộng cũ (đã) biến thành tro từ lâu.
Chuyện đã qua thúc giục mái đầu (hãy) bạc,
Người khách ra đi (ngày xưa) đó chưa về.
Phỏng dịch thơ:
Bốn Khúc Ca Sầu
I
Thứ nhất: Lá Khô
Giếng lạnh, ánh trăng chìm,
Gió cào buốt tựa kim.
Cây im nhìn lá đổ,
Mõ gỗ gõ sầu đêm.
II
Thứ hai: Bước Lẻ
Xưa sánh bước rong chơi,
Hương hoa tỏa ngút trời.
Đường hoa nay lại nở,
Buồn khổ bước chân côi.
III
Thứ ba: Nhà Trống
Bếp nguội, giá băng đầy,
Phòng khuê cỏ dại quây.
Ảnh thờ cay khoé mắt,
Đèn tắt đã bao ngày.
IV
Thứ tư: Bến Hoang
Mộng ước chết từ lâu,
Ven sông một nấm sầu.
Chuyện xưa, đầu chóng bạc,
Khách cũ lạc về đâu.
Trần Văn Lương
Cali, 1/2015
Lời than của Phi Dã Thiền Sư :
Đêm dằng dặc, văng vẳng những lời ca đứt ruột.
Trời đất mênh mông, đâu là nước, đâu là nhà, đâu mẹ già, đâu bến cũ?
Sầu chăng? Oán chăng? Thương chăng? Nhớ chăng?
Hỡi ơi!
Tối hôm nay vào đọc thơ của anh Lương thì làm sao không khỏi chạnh lòng khi thơ của anh là niềm đau dấu kín, chỉ gửi qua thơ... Có lẽ chỉ là thơ, nên CR cũng mạn phép gửi Bốn Giai Điệu U Ẩn , gọi là dịch thơ của người anh thầy đồ, mong anh chỉ dạy thêm nếu có chỗ không đúng,
CR
Bốn Giai Điệu U Ẩn, thơ Thanh Hương
Lá héo hon
Đáy giếng đón vầng trăng
Gió nghiến thịt da cằn.
Lá oằn rời nhánh rã
Mõ nhà ai vẫn ngân.
Thanh Hương
Giày lẻ bạn
Nhớ ngày trước thưởng hoa
Hương ngào ngạt phố xa.
Thanh Hương
Anh Lương chị Thanh Hương ơi,
Trạn Lương độc chiếm ba bồ chữ (*)
Thánh Quát so cùng cũng khó qua
La Tinh Anh , Pháp , Việt đều giỏi
Xin tôn làm trạng xứng ghê mà
(*) cụ Cao bá Quát có lần nói rằng thiên hạco' năm bồ chữ mình ông chiếm hết ba anh ông ,Cao bá Đạt giữ một còn một chia cho sĩ tử Việt nam .
Bắt chước anh Lương thử " dạo " chơi
Chắc là anh chị sẽ cười chơi
Cóc cần nghĩ ngợi vui là lợi
Vì vậy cho nên cứ cố chơi
Dạo
Hằng đêm nghe thương nữ ca
Mây Hàng ra ngắm hỏi nhà ta đâu
Rồi thơ anh dịch vài câu
E rằng ý tứ không đầu không đuôi
Bốn Khúc Ca Sầu
Thứ nhất : Lá Khô
Ánh trăng chìm đáy giếng
Gió lạnh kim thép đâm
Héo hắt lá si rụng
trầm trầm mõ gỗ ngâm
Thứ hai :Chiếc giầy lẻ bạn
Hoa xưa chung ngắm nở
Hương ngát phố phường bay
Đường mới hoa khai mở
Cô đơn, lẻ loi giầy
thứ ba :Nhà Trống
Bếp lò lạnh giá băng
Phòng the dây dợ chằng
Mù sương nhòa ảnh cũ
Mắt dại níu đèn tàn
thứ tư : Bến Đò Hoang Phế
Bên sông nằm nấm đất
Mộng cũ chuyển ra tro
Chuyện xưa làm đầu trắng
Khách đi lạc nẻo mô ?
LTĐQB
Kính anh Bái,
Anh thương bạn mà quá khen làm tôi xấu hổ quá (mặc dù cái mũi vẫn phồng lên):-)))) Tài thơ của anh cũng đâu có thua ai .
Cám ơn anh rất nhiều đã luôn xướng họa thật hay với tôi .
L
Kính chị Thanh Hương,
Xin gửi tiếp bản dịch những bài còn sót cho đủ bốn, theo câu dịch nghĩa chữ Hán anh Lương
đã làm sẵn, rất cám ơn anh .
T. T. Thiện
CHIẾC GIẦY LẺ LOI
Nhớ ai, xưa dạo vườn hoa
Khắp đường phố sớm, hương pha tỏa tràn
Nay nhìn hoa nở bạt ngàn
Hương xưa vẫn đó, bạn vàng nay đâu
NHÀ TRỐNG
Lò không lửa bốc, nước đóng băng
Chằng chịt dây leo, dọc khuê phòng
Di ảnh mờ sương, lòng nhớ tiếc
Mắt chết còn vương chiếc đèn chong
BẾN ĐÒ HOANG
Đống đất bên sông, nhắc nhở nhiều
Đã tàn, mộng cũ biến thành tro
Chuyện qua, thúc đẩy cho đầu bạc
Chim xưa vắng bóng, hạc đợi tin
Trần Trọng Thiện
Hương, hoa ngày trở lại
Bóng ai vẫn nhạt nhòa.
Thanh Hương
Nhà Bỏ Trống
Chút hơi lạnh hóa băng
Phòng buốt gía dây giăng.
Di ảnh buồn than thở
Mắt mở thấy gì chăng?
Thanh Hương
Bến Đò Hoang Vu
Bến đò cũ lẻ loi
Gợi giấc mộng chìm trôi.
Tóc ai giờ nhuốm bạc
Người khách lạ xa xôi.
Thanh Hương
Tứ Sầu Khúc của Thi sĩ Trần Văn Lương bằng hai ngôn ngữ Hán, Việt thật đặc sắc và đúng như ThanhHương nhậ́n xét, đó là “niềm đau dấu kín chỉ gửi qua thơ”.
Còn bài thơ Bốn Giai Điệu U Ẩn của Thanh Hương sáng tác chỉ trong một đêm sau khi đọc Tứ Sầu Khúc, thật là tuyệt diệu.
Tôi sắp đi cruise dài hạn, đến sát Tết mới về, nên khó thể liên lạc với Thanh Hương trong thời gian kể trên.
Khi về tôi sẽ gửi hình cho Hương xem, như video trượt tuyết của chúng tôi ở Lake Tahoe vào mùa Lễ Hội cuối năm 2014, đã gửi Hương tuần trước.
Bên thềm Xuân Ất Mùi, xin chúc Thanh Hương cùng quý quyến và quý bạn trong nhóm, được mọi sự như ý trong suốt năm mới.
Thân ái,
Lệ Khanh
Trạn Lương độc chiếm ba bồ chữ (*)
Thánh Quát so cùng cũng khó qua
La Tinh Anh , Pháp , Việt đều giỏi
Xin tôn làm trạng xứng ghê mà
(*) cụ Cao bá Quát có lần nói rằng thiên hạco' năm bồ chữ mình ông chiếm hết ba anh ông ,Cao bá Đạt giữ một còn một chia cho sĩ tử Việt nam .
Bắt chước anh Lương thử " dạo " chơi
Chắc là anh chị sẽ cười chơi
Cóc cần nghĩ ngợi vui là lợi
Vì vậy cho nên cứ cố chơi
Dạo
Hằng đêm nghe thương nữ ca
Mây Hàng ra ngắm hỏi nhà ta đâu
Rồi thơ anh dịch vài câu
E rằng ý tứ không đầu không đuôi
Bốn Khúc Ca Sầu
Thứ nhất : Lá Khô
Ánh trăng chìm đáy giếng
Gió lạnh kim thép đâm
Héo hắt lá si rụng
trầm trầm mõ gỗ ngâm
Thứ hai :Chiếc giầy lẻ bạn
Hoa xưa chung ngắm nở
Hương ngát phố phường bay
Đường mới hoa khai mở
Cô đơn, lẻ loi giầy
thứ ba :Nhà Trống
Bếp lò lạnh giá băng
Phòng the dây dợ chằng
Mù sương nhòa ảnh cũ
Mắt dại níu đèn tàn
thứ tư : Bến Đò Hoang Phế
Bên sông nằm nấm đất
Mộng cũ chuyển ra tro
Chuyện xưa làm đầu trắng
Khách đi lạc nẻo mô ?
LTĐQB
Kính anh Bái,
Anh thương bạn mà quá khen làm tôi xấu hổ quá (mặc dù cái mũi vẫn phồng lên):-)))) Tài thơ của anh cũng đâu có thua ai .
Cám ơn anh rất nhiều đã luôn xướng họa thật hay với tôi .
L
Lại xin góp với anh Lương mấy chú nhái con:
1*
CỌNG LÁ KHÔ
Ánh trăng chìm đáy giếng,
Gió như kim sắt đâm,
Rừng si lá khô rụng,
Mõ gỗ khúc sầu ngâm.
2*
BƯỚC CHÂN LẺ LOI
Xưa cùng ngắm hoa nở,
Đường phố ngát mùi hương,
Nay hoa lại rực rỡ,
Tỏa hương cợt chân buồn.
3*
NHÀ VẮNG
Lò lạnh, nước đóng băng,
Cây leo kín khuê phòng,
Sương mù lan, ảnh khóc
Đèn tắt, bóng còn không?
4*
HOANG TÀN
Một đống đất bên sông,
Mộng cũ thành tro tất,
Người đi chẳng thuỷ chung,
Hoài niệm nên đầu bạc.
MÙI QUÝ BỒNG
(phóng tác)
01/15/2015
Cám ơn anh Bồng . Bốn bài "phóng tác" của anh thật ra còn sát nghĩa với nguyên tác hơn những bài dịch của tôi nhiều lắm .
Kính chúc anh tiếp tục sáng tác mạnh và luôn cho ra nhiều bài thật hay dù trong bất cứ thể loại nào (như anh đã làm).
Kính,
L
Kính chúc anh tiếp tục sáng tác mạnh và luôn cho ra nhiều bài thật hay dù trong bất cứ thể loại nào (như anh đã làm).
Kính,
L
Kính chị Thanh Hương,
Những bài thơ chữ Hán, ẩn ý rất xâu sắc, tuy đã được anh Lương dịch nghĩa từng chữ
mà khó có thể hiểu rõ ngay, các anh chị cao thâm thơ Đường đã dùng đủ ngôn ngữ Việt
thích ứng để dịch, riêng tôi, thấy cần phải dùng thể thơ tự do mới có đủ không gian nói
lên ý bài thơ theo nhận xét của mình. Vậy mấy giòng sơ thiển tạm dịch bài " Lá khô " góp
ý với quí anh chị, mong sẽ được chấp nhận để mở rộng thi đàn Cát Bụi .
L Á K H Ô
Lá khô rơi rụng giữa rừng si
Đời người lạnh lẽo, gió thị phi
Như trăng, chìm ngấm trong giếng vắng
Mõ gỗ, người dâng khúc sầu bi
Trần Trọng Thiện
Những bài thơ chữ Hán, ẩn ý rất xâu sắc, tuy đã được anh Lương dịch nghĩa từng chữ
mà khó có thể hiểu rõ ngay, các anh chị cao thâm thơ Đường đã dùng đủ ngôn ngữ Việt
thích ứng để dịch, riêng tôi, thấy cần phải dùng thể thơ tự do mới có đủ không gian nói
lên ý bài thơ theo nhận xét của mình. Vậy mấy giòng sơ thiển tạm dịch bài " Lá khô " góp
ý với quí anh chị, mong sẽ được chấp nhận để mở rộng thi đàn Cát Bụi .
L Á K H Ô
Lá khô rơi rụng giữa rừng si
Đời người lạnh lẽo, gió thị phi
Như trăng, chìm ngấm trong giếng vắng
Mõ gỗ, người dâng khúc sầu bi
Trần Trọng Thiện
Xin gửi tiếp bản dịch những bài còn sót cho đủ bốn, theo câu dịch nghĩa chữ Hán anh Lương
đã làm sẵn, rất cám ơn anh .
T. T. Thiện
CHIẾC GIẦY LẺ LOI
Nhớ ai, xưa dạo vườn hoa
Khắp đường phố sớm, hương pha tỏa tràn
Nay nhìn hoa nở bạt ngàn
Hương xưa vẫn đó, bạn vàng nay đâu
NHÀ TRỐNG
Lò không lửa bốc, nước đóng băng
Chằng chịt dây leo, dọc khuê phòng
Di ảnh mờ sương, lòng nhớ tiếc
Mắt chết còn vương chiếc đèn chong
BẾN ĐÒ HOANG
Đống đất bên sông, nhắc nhở nhiều
Đã tàn, mộng cũ biến thành tro
Chuyện qua, thúc đẩy cho đầu bạc
Chim xưa vắng bóng, hạc đợi tin
Trần Trọng Thiện
Cám ơn anh Thiện thật nhiều . Bravo anh . Tôi thích nhất là bài lục bát của anh đó .
Ljeudi 15 janvier 2015
2 recettes làm khô bò Việt Nam thơm, ngon, vệ sinh.
Kính gửi quý anh chị recette làm Khô Bò của chị Người Phương Nam sưu tầm và 1 vidéo hướng dẩn cho 1 recette khác.
Cám ơn các tác giả đã thực hiện những món ăn này.
Caroline Thanh Hương
Cám ơn các tác giả đã thực hiện những món ăn này.
Caroline Thanh Hương
Cách làm thịt bò khô
Không còn nỗi lo thịt quá dai và mắc răng, món thịt bò khô này sẽ rất dễ ăn cho cả nhà khi chỉ còn cảm giác cắn miếng thịt dẻo thơm và cực kì ngọt vị thịt bò.Bạn cần chuẩn bị những nguyên liệu sau cho món thịt bò khô:- 500g thịt bò- 10g bột năng- 10ml rượu gạo- Đường, muối, ớt, nước tương, dầu ăn, mật ong- 1 nắm vừng đã xát vỏ
Thịt bò cắt bỏ phần gân cứng rồi cắt thành từng miếng nhỏ.
Nếu có thời gian, bạn bằm thịt bò trên thớt. Còn nếu quá bận rộn bạn cho thịt vào máy xay nhé.
Ướp thịt bò với 2 muỗng cafe đường, 1 - 2 muỗng cafe tiêu, 1 muỗng cafe bột ngũ vị hương, 1 muỗng cafe muối trong khoảng 30 phút.
Thêm bột năng, trộn đều.
Cuối cùng thêm 2 muỗng cafe dầu ăn.
Lót giấy nến kín bên trong khay nướng, dàn đều thịt bò trên khay. Rắc chút vừng đều lên thịt bò.
Trải một lớp màng bọc thực phẩm hoặc nylon lên bề mặt thịt, dùng cây lăn bột lăn đều để thịt được ép chặt. Nếu không có cây lăn bột bạn có thể dùng một lon bia hay nước ngọt đều được nhé.
Dỡ lớp nylon ra. Pha hỗn hợp mật ong và nước lọc với tỉ lệ 1:1, phết đều lên bề mặt thịt.
Bật lò ở 200 độ C, nướng khoảng 30 - 35 phút.
Lấy thịt ra, tiếp tục phết một lớp mật ong và nước lọc đã pha, nướng thêm 10 - 15 phút nữa.
Thịt chín bạn lấy ra để nguội, cắt miếng vuông vừa ăn.
Nếu thích bạn có thể dùng giấy gói kẹo để gói các viên thịt bò khô lại như viên kẹo để làm người được tặng thêm bất ngờ!
Bác sĩ Nguyễn Xuân Quang viết CHỒNG EM LẨY BẨY NHƯ CAO BIỀN DẬY NON…
Kính gửi quý anh chị bài trong Blog của bác sĩ Nguyễn Xuân Quang.
Cám ơn bác sĩ.
Caroline Thanh Hương
CHỒNG EM LẨY BẨY NHƯ CAO BIỀN DẬY NON…
Khoa học đã sáng chế ra cái muỗng cho người bị bệnh Parkinson
Kính gửi quý anh chị vidéo khoa học.
Caroline Thanh Hương
Google X : des cuillères anti-tremblement contre la maladie de Parkinson par Gentside Découverte
Caroline Thanh Hương
Google X : des cuillères anti-tremblement contre la maladie de Parkinson par Gentside Découverte
Lịch sử nước Mỹ , bài dịch Danh Nguyễn/ Các thuộc địa ở Mỹ giành lại độc lập như thế nào?
Kính gửi quý anh chị đọc bài tài liệu lịch sử.
Caroline Thanh Hương
Các thuộc địa ở Mỹ giành lại độc lập như thế nào?
Danh Nguyễn, chuyển ngữ
Caroline Thanh Hương
Các thuộc địa ở Mỹ giành lại độc lập như thế nào?
Danh Nguyễn, chuyển ngữ
Vào năm 1778, quân đội Hoàng gia bao gồm
gần 50.000 quân thường trực kết hợp với hơn 30.000 lính đánh thuê người
Đức (Hessian). Ngược lại, Goerge Washington chưa từng có hơn 20.000
quân dưới quyền chỉ huy ở bất kỳ thời điểm nào trong suốt cuộc chiến.
Hầu hết những người lính Mỹ khi đó còn rất trẻ (trong độ tuổi từ 10 đến
gần 20 tuổi) không đất đai, không kỹ năng và đói nghèo. Phần còn lại là
những đối tượng làm thuê lưu vong từ nơi khác đến Mỹ và nô lệ đi lính
thay chủ, với lời hứa được trả tự do sau chiến tranh. Thời điểm đó, đội
quân Giải phóng nước Mỹ còn bao gồm nhiều người phụ nữ ở hậu phương đảm
nhận chăm lo bệnh binh, thương binh, nấu ăn, may vá, chôn cất người
chết, và những người này đôi khi còn ra trận.
mercredi 14 janvier 2015
Caroline Thanh Hương kể chuyện về Thế Giới Chợ Trời Saigon Trước Năm 1975 và vài hình ảnh cũ nơi này
Kính gửi quý anh chị bài viết Chợ Trời Saigon trước năm 1975 và show hình, thơ Saigon Nỗi Nhớ Niềm Thương.
Anh chị nào muốn viết thêm hay thêm chi tiết về đề tài này, xin gửi đến tôi sẽ post tiếp theo hay làm 1 trang Blog khác cho bài của quý anh chị.
Cám ơn trước thật nhiều.
Caroline Thanh Hương
Saigon Nỗi Nhớ Niềm Thương, show hình thơ, nhạc... par crth2837
Thế giới chợ trời những năm trước năm 1975 tại Saigon.
Tại chợ Trời Saigon
Trước năm 1975, vỉa hè đại lộ Lê Lợi gần khu vực Thương xá Tax.
Hàng hóa bày bán theo viả hè thường là những món được bán không có hóa đơn, không có bảo hiểm thời hạn xài được bao lâu, chúng ta vừa ý thì mua, không thì thôi, nhưng thường thì rất bền so với bây giờ, hàng càng bảo hiểm thì gần tới ngày hết bảo hiểm là hư ngay.
Tuy vậy, có những món đồ ăn hay đồ xài không cần ra ngọai quốc mới mua được mà chỉ cần có tiền thì mua tiên cũng được.
Thuốc lá nhập cảng không chính thức được bày bán và thời đó, người dân vẫn có tiền mua nguyên bao, mà hút, loại Salem ,Craven A, dài ngắn, cigare ...
Gọi là "chợ đen" vì hàng chục gian hàng nơi đây đều bán "hàng PX Mỹ" - được tuồn ra lén lút từ các cửa hàng PX (Post Exchange, hệ thống phân phối hàng hóa dành cho quân đội Mỹ tại nhiều tỉnh thành miền Nam Việt Nam).
Có những bạn hàng không bày bán những món hàng chợt có bất thường mà họ kiếm mối quen để mại hàng. Tôi còn nhớ, có khi ba tôi mang về nguyên caisse pomme rất thơm, thời đó pomme nhập cảng rất đắt, người thường có mua những trái cây đặc biệt này phải ra khu chợ Saigon mới có thứ trái cây nhập cảng được chùi bóng loáng chưng trên kệ, khác với trái cây quê mình thì phải loại thật tốt mới được bày bán nơi đây.
Sau này, người ghiền thuốc sẽ không bao giờ đủ tiền mua nguyên gói thuốc nữa, mà chỉ mua vài điếu, khi hút hết sẽ tính sau.
Tôi còn nhớ trước cửa trường học của tôi thời đó, có 1 bà chuyện bán hàng vặt, bánh trái đủ loại. Tôi thì chỉ thích nhất là những khoanh chocolat noisette gói giấy bạc không có hình chụp trong phần ăn của quân đội Mỹ, tôi thường đón hay dặn những món này vì ít trẻ để ý đến nó.
Thức ăn trong 1 hộp lon nho nhỏ, nó còn có vài cái bánh biscuit thơm phức, hay đôi khi là những lon fruit cocktail vừa đủ cho 1 người làm món dessert.
Giá cả các mặt hàng ở chợ đen rẻ hơn nhiều so với các cửa hàng thông thường, và nhiều mặt hàng ở đây không thể tìm thấy ở bất cứ nơi nào khác của Sài Gòn.
Hàng hoá bày bán thời này tuy có nhiều, nhưng người dân thường không thích mua xài, vì nó tương đối cũng đắt hơn hàng trong nước, về chất lượng thì tốt hơn nhiều, nhưng lương công chức thì không thể mua được những thứ này hoặc không có giờ để̉ ý đến chúng.
Thời đó, thỉnh thoảng mới có những món hàng không xài được là xăng máy bay thì không đổ được cho các loại xe nhà hay xe gắn máy, dầu ăn có khi là dầu gỉa, nhưng thường hay được mời mua hay pha trộn, bán lén, gây thiệt hại nhân mạng. Khi đó, báo chí mới đăng lên trang một thì tôi mới còn nhớ đến ngày hôm nay,
Ngoài những thứ giả mạo thật ít oỉ so với thời đại bây giờ, đồ hết hạn họ cho vào thùng rác thì thời đó, hình như chẳng ai để ý đến và hàng bán rất chạy, có khi tìm mua thêm thì không có nữa.
Đồ đạc xài rất ít bị hư, như nồi cơm điện những hiệu như National, nấu cơm rất ngon và rất bền, những châu bằng sứ của Miên, những đồ hộp thức ăn của Mỹ, mỹ phẩm của Nhật, Pháp tốt vô cùng.
Ngày xưa đó, không khí những ngôi chợ này cũng không hỗn độn, tuy có tên là chợ đen hay chợ trời mà nó là sự trao đổi giữa người thừa đồ và kẻ chưa bao giờ bước chân ra ngoại quốc có được những món thông dụng hay được nếm thử những món ăn bình dân ở xứ người qua phần lương thực của Mỹ.
Bài viết ngay trên máy có lẽ có nhiều sơ suất, nhưng tôi thường thấy cảnh sinh tình, nhớ đến đâu thì ghi lại đến đó, vì kỷ niệm ngày càng xa dần với phố cũ gần 40 năm chưa bao giờ quay lại nơi này.
Anh chị nào muốn viết thêm hay thêm chi tiết về đề tài này, xin gửi đến tôi sẽ post tiếp theo hay làm 1 trang Blog khác cho bài của quý anh chị.
Cám ơn trước thật nhiều.
Hình ảnh nguồn Kiến Thức.
Caroline Thanh Hương
14 tháng giêng năm 2015
Anh chị nào muốn viết thêm hay thêm chi tiết về đề tài này, xin gửi đến tôi sẽ post tiếp theo hay làm 1 trang Blog khác cho bài của quý anh chị.
Cám ơn trước thật nhiều.
Caroline Thanh Hương
Saigon Nỗi Nhớ Niềm Thương, show hình thơ, nhạc... par crth2837
Thế giới chợ trời những năm trước năm 1975 tại Saigon.
Hàng hoá ở đây không được chính thức nhập cảng mà đến từ các nguồn khác nhau, có những món hàng từ Trung Quốc, Cambodge, đồ Mỹ viện trợ hay đồ người ta túng tiền mang đi cầm bán.
Người qua lại thì đông như kiến và bày bán nơi đây có những giang hàng chính thức và những giang hàng không chính thức.
Người qua lại có thể tìm mua được những quyển tiểu thuyết, sách báo đủ loại, từ loại sách cho con nít với những quyển sách bỏ túi thật dễ thương đến những cuốn Play Boy mà khó thoát khỏi cặp mắt người qua lại.
Thời đó báo chí mới, cũ chen kẻ nhau hay ta cũng có thể tìm mua trong những nhà sách sang hơn như nhà sách Khai Trí hay tiệm bán sách nhập cảng từ nước ngoài vào... tôi không còn nhớ tên tiệm sách, nhưng rất thích đến nơi này với ba má tôi để có những magazine như Jour De France, Cosmopolitain, có những cô minh tinh rất đẹp. Tiệm này rất mát mẻ, tôi không nhớ có để máy lạnh hay không, nhưng không gian thì mờ ảo, yên tỉnh cho người ta được tham khảo thật thoải mái..
Nếu đặt chân đến khu này xong, khi ra về, chúng ta có thể đi ngang 1 tiệm kem đông người lúc nào cũng như mời mọc...
Tính tôi muôn thuả là thích ăn hàng, cho nên chỗ nào có tiệm ngon thì tôi ghi lại để hôm nào rủ cậu tôi bao tôi đi ăn kem.
Người qua lại thì đông như kiến và bày bán nơi đây có những giang hàng chính thức và những giang hàng không chính thức.
Người qua lại có thể tìm mua được những quyển tiểu thuyết, sách báo đủ loại, từ loại sách cho con nít với những quyển sách bỏ túi thật dễ thương đến những cuốn Play Boy mà khó thoát khỏi cặp mắt người qua lại.
Thời đó báo chí mới, cũ chen kẻ nhau hay ta cũng có thể tìm mua trong những nhà sách sang hơn như nhà sách Khai Trí hay tiệm bán sách nhập cảng từ nước ngoài vào... tôi không còn nhớ tên tiệm sách, nhưng rất thích đến nơi này với ba má tôi để có những magazine như Jour De France, Cosmopolitain, có những cô minh tinh rất đẹp. Tiệm này rất mát mẻ, tôi không nhớ có để máy lạnh hay không, nhưng không gian thì mờ ảo, yên tỉnh cho người ta được tham khảo thật thoải mái..
Nếu đặt chân đến khu này xong, khi ra về, chúng ta có thể đi ngang 1 tiệm kem đông người lúc nào cũng như mời mọc...
Tính tôi muôn thuả là thích ăn hàng, cho nên chỗ nào có tiệm ngon thì tôi ghi lại để hôm nào rủ cậu tôi bao tôi đi ăn kem.
Trước năm 1975, vỉa hè đại lộ Lê Lợi gần khu vực Thương xá Tax.
Hàng hóa bày bán theo viả hè thường là những món được bán không có hóa đơn, không có bảo hiểm thời hạn xài được bao lâu, chúng ta vừa ý thì mua, không thì thôi, nhưng thường thì rất bền so với bây giờ, hàng càng bảo hiểm thì gần tới ngày hết bảo hiểm là hư ngay.
Tuy vậy, có những món đồ ăn hay đồ xài không cần ra ngọai quốc mới mua được mà chỉ cần có tiền thì mua tiên cũng được.
Thuốc lá nhập cảng không chính thức được bày bán và thời đó, người dân vẫn có tiền mua nguyên bao, mà hút, loại Salem ,Craven A, dài ngắn, cigare ...
Gọi là "chợ đen" vì hàng chục gian hàng nơi đây đều bán "hàng PX Mỹ" - được tuồn ra lén lút từ các cửa hàng PX (Post Exchange, hệ thống phân phối hàng hóa dành cho quân đội Mỹ tại nhiều tỉnh thành miền Nam Việt Nam).
Có những bạn hàng không bày bán những món hàng chợt có bất thường mà họ kiếm mối quen để mại hàng. Tôi còn nhớ, có khi ba tôi mang về nguyên caisse pomme rất thơm, thời đó pomme nhập cảng rất đắt, người thường có mua những trái cây đặc biệt này phải ra khu chợ Saigon mới có thứ trái cây nhập cảng được chùi bóng loáng chưng trên kệ, khác với trái cây quê mình thì phải loại thật tốt mới được bày bán nơi đây.
Sau này, người ghiền thuốc sẽ không bao giờ đủ tiền mua nguyên gói thuốc nữa, mà chỉ mua vài điếu, khi hút hết sẽ tính sau.
Tôi còn nhớ trước cửa trường học của tôi thời đó, có 1 bà chuyện bán hàng vặt, bánh trái đủ loại. Tôi thì chỉ thích nhất là những khoanh chocolat noisette gói giấy bạc không có hình chụp trong phần ăn của quân đội Mỹ, tôi thường đón hay dặn những món này vì ít trẻ để ý đến nó.
Thức ăn trong 1 hộp lon nho nhỏ, nó còn có vài cái bánh biscuit thơm phức, hay đôi khi là những lon fruit cocktail vừa đủ cho 1 người làm món dessert.
Giá cả các mặt hàng ở chợ đen rẻ hơn nhiều so với các cửa hàng thông thường, và nhiều mặt hàng ở đây không thể tìm thấy ở bất cứ nơi nào khác của Sài Gòn.
Hàng hoá bày bán thời này tuy có nhiều, nhưng người dân thường không thích mua xài, vì nó tương đối cũng đắt hơn hàng trong nước, về chất lượng thì tốt hơn nhiều, nhưng lương công chức thì không thể mua được những thứ này hoặc không có giờ để̉ ý đến chúng.
Thời đó, thỉnh thoảng mới có những món hàng không xài được là xăng máy bay thì không đổ được cho các loại xe nhà hay xe gắn máy, dầu ăn có khi là dầu gỉa, nhưng thường hay được mời mua hay pha trộn, bán lén, gây thiệt hại nhân mạng. Khi đó, báo chí mới đăng lên trang một thì tôi mới còn nhớ đến ngày hôm nay,
Ngoài những thứ giả mạo thật ít oỉ so với thời đại bây giờ, đồ hết hạn họ cho vào thùng rác thì thời đó, hình như chẳng ai để ý đến và hàng bán rất chạy, có khi tìm mua thêm thì không có nữa.
Đồ đạc xài rất ít bị hư, như nồi cơm điện những hiệu như National, nấu cơm rất ngon và rất bền, những châu bằng sứ của Miên, những đồ hộp thức ăn của Mỹ, mỹ phẩm của Nhật, Pháp tốt vô cùng.
Ngày xưa đó, không khí những ngôi chợ này cũng không hỗn độn, tuy có tên là chợ đen hay chợ trời mà nó là sự trao đổi giữa người thừa đồ và kẻ chưa bao giờ bước chân ra ngoại quốc có được những món thông dụng hay được nếm thử những món ăn bình dân ở xứ người qua phần lương thực của Mỹ.
Bài viết ngay trên máy có lẽ có nhiều sơ suất, nhưng tôi thường thấy cảnh sinh tình, nhớ đến đâu thì ghi lại đến đó, vì kỷ niệm ngày càng xa dần với phố cũ gần 40 năm chưa bao giờ quay lại nơi này.
Anh chị nào muốn viết thêm hay thêm chi tiết về đề tài này, xin gửi đến tôi sẽ post tiếp theo hay làm 1 trang Blog khác cho bài của quý anh chị.
Cám ơn trước thật nhiều.
Hình ảnh nguồn Kiến Thức.
Caroline Thanh Hương
14 tháng giêng năm 2015