Kính gửi quý anh chị chương trình ̣đoạ và nghe đọc truyện Trâm trung lục, nhiều tập.
Cách điều tra rất đặt biệt của nhân vật thật tình tiết, sôi động và kết quả không ngờ.
Đây là thể loại truyện trinh thám, cám ơn tác giả và người đã post trên net.
Caroline Thanh Hương
Truyện gốc: Trâm (Trâm trung lục). Gồm 4 tập:
- Trâm – Nữ hoạn quan
- Trâm – Kẻ yểu mệnh
- Trâm – Tình lang hờ
- Trâm – Chim liền cánh
Tác giả: Châu Văn Văn
Thể loại: Cổ đại
Nhân vật chính: Lý Thư Bạch, Hoàng Tử Hà
Khác: trinh thám, cung đình
Review Trâm trung lục
Hoàng Tử Hà. Con gái
Thục Trung Sứ quân Hoàng Mẫn, từ năm mười hai tuổi đã nổi danh với kỳ
tài phá án. Trong một đêm cả nhà Hoàng Sứ quân bị diệt, một mình Hoàng
Tử Hà sống sót liền bị tình nghi thành kẻ giết người. Hoàng Tử Hà dằn
lòng trốn đến Trường An, tìm người có thể giúp mình báo thù rửa oan, lôi
hung thủ thực sự ra ngoài ánh sáng.
Lý Thư Bạch. Quỳ vương
Lý Tư, tự là Thư Bạch, em trai của đương kim Hoàng đế, là trụ cột triều
đình, vạn người kính ngưỡng. Tuổi trẻ lập chiến công, cắt đầu giặc khải
hoàn, một trận thành danh, nhưng từ đây, lời nguyền với ba khuyên đỏ
“Côi. Tàn. Góa” bắt đầu gắn chặt với vận mệnh của y như ma quỷ không
buông.
Vương Uẩn, tự là Uẩn
Chi, xuất thân thế gia danh môn Lang Gia Vương thị, con trai Vương
thượng thư, tuổi trẻ đã giữ chức Đô úy, được hứa hôn với Hoàng Tử Hà
thập phần môn đăng hộ đối. Khi xảy ra vụ việc họ Hoàng diệt môn, hắn vẫn
kiên trì giữ hôn ước, cố chấp đến khó hiểu. Sớm phát giác ra Hoàng Tử
Hà trong thân phận giả, hắn cũng không vạch trần mà ngầm chờ đợi. Hắn,
rốt cuộc đang chờ đợi điều gì ở vị hôn thê mang tội kia?
Vũ Tuyên. Thiếu niên mồ
côi được Hoàng Sứ quân nhận nuôi, thiên tư trác tuyệt. Sớm cùng Hoàng
Tử Hà có tình cảm thanh mai trúc mã, nhưng cuối cùng lòng tin bị phản
bội, chính mắt hắn nhìn thấy Hoàng Tử Hà vì bị ép hôn mà hạ độc giết cả
nhà, bảo hắn làm sao có thể chấp nhận?
Nghe thì có vẻ chỉ loanh quanh trong vụ
án Hoàng Tử Hà bị hàm oan nhỉ? Nầu nấu nâu… Nó chỉ là mở màn để vụ án
của cả một triều đại sắp sửa được vạch trần thôi. Thật ra Trâm có bốn tập: Nữ hoạn quan, Kẻ yểu mệnh, Tình lang hờ và Chim liền cánh,
thì tập 1 mới nhắc sơ đến vụ án cả nhà Hoàng Sứ quân bị giết thế nào,
chứ bấy giờ Hoàng Tử Hà lo chạy trốn còn chẳng xong dư sức đâu mà phá
án. Cho nên chỉ có tập 3 nói về vụ án oan của nữ chính mà thôi. Nhưng vụ
án này dẫu sao cũng được quan tâm nhiều nhất, vì nó là câu đố được đưa
ra từ tập một, và nó dính líu trực tiếp đến nữ chính kia mà.
Phải nói Hoàng Tử Hà số quá là nhọ luôn,
thông minh cách mấy cũng không cứu được. Ta đọc mà muốn lật bàn!!! Vũ
Tuyên thật là thằng khốn nạn, còn Vương Uẩn là thằng bệnh hoạn, thằng
điên!!! Không muốn spoil đâu nhưng đúng là cảm thấy Hoàng Tử Hà phải xui
xẻo đến cỡ nào mới gặp phải hai tên điên kia!!!
May mà vẫn còn Quỳ vương, xem như ông
trời còn có chút công bằng. Quỳ vương và Hoàng Tử Hà là hai nhân vật ta
thương nhất truyện, vì họ phải mang một gánh nặng quá khủng khiếp, vì
vận mệnh cay đắng đã tước đoạt của họ bình yên và an ổn mà họ nên được
nhận, và đáng được nhận, sau tất cả những mất mát, hi sinh. Ta cũng
thương Tuyết Sắc, Tiểu Thi, hai cô gái vô tội bị cuốn vào bi kịch nghiệt
ngã chỉ bởi vì tham vọng của một người. Mà nhất là Tuyết Sắc, người con
gái đẹp tựa thiên tiên, si tình chờ đợi một mối lương duyên, cô ấy đã
làm gì sai chứ, cuối cùng lại chết thảm quá. Đọc đến tập bốn của truyện
này, ta đã phải gào lên là, làm ơn, xin hãy HE cho Quỳ vương và Tử Hà
đi, nếu không ta thật sự muốn đốt nhà tác giả. Nếu đôi chính mà tiếp tục
SE nữa thì ta nói, mục đích của bộ truyện này là để chứng tỏ “ở hiền sẽ
phải chết thảm” à?!!! Ta adjakiqyriuwjfebjw!!!!!!
Thôi được rồi. Nói một câu công bằng,
thì bộ này viết khá chắc tay. Bốn tập xoay quanh các vụ án khác nhau,
nhưng nó là một câu chuyện liền mạch và có gài logic từ trước. Tập 1 mở
đầu ấn tượng với vụ án Quỳ vương phi, tập 2 là vụ án Đồng Xương công
chúa, có hơi đuối hơn một chút, nhưng vì cuối tập nhá hàng Quỳ vương đưa
Tử Hà về Thục lật lại vụ án Hoàng sứ quân ấy, nên ta lại háo hức đọc
tiếp.
Tập 3 chính thức lật bài vụ án nữ chính
bị nghi giết cả nhà để bỏ trốn cùng tình lang, đồng thời dần móc nối
sang tập 4, phá giải vụ án về ba lời nguyền “Côi. Tàn. Góa.” ám lên Quỳ
vương Lý Thư Bạch.
Thực ra các vụ án cũng không quá hại não
(hờ hờ, nếu mà xoắn quẩy quá thì ta đã không đọc nổi rồi :))), chủ yếu
là cách viết của tác giả khéo khơi gợi kịch tính thôi. Đọc được hết cả
bộ dài như này, chủ yếu là vì ta thích tính cách nhân vật. Ta thích
Hoàng Tử Hà tính cách tự nhiên giản dị, nổi tiếng kỳ tài cũng không phải
nói suông, mà thực sự thông minh có óc quan sát. Ngay cả Quỳ vương liếc
một lần là nhớ (kinh hoàng ε=ε=(ノ≧∇≦)ノ cũng không quan sát và phân tích
được tỉ mỉ như cô ấy đâu.
Thế nhưng cô ấy cũng không phải kiểu nữ
chính bàn tay vàng khắp người phát ra hào quang lấp lánh (có bàn tay
vàng đã không bị vu cho tội giết người phải trốn chui chốn nhủi lên kinh
thế :))). Gia thế cao cũng chả bì được với Kỳ Lạc quận chúa, tư dung
càng không so được với Tuyết Sắc. Bị uy hiếp thì là bị uy hiếp (cũng
đành chịu) bị đuổi giết thì phải chạy trốn chứ chẳng có bàn tay vàng hay
nam chính từ trên trời xuống giúp (ờ, thật ra là khúc đó cả nam chính
cũng bị truy sát, thật tình không có nam nữ chính nào số khổ như bộ này
mà -_-) Nhưng ta thích cách xây dựng nữ chính có chừng mực như thế, đủ
thông minh, đủ chân thành.
Nói về nam chính và tuyến tình cảm của
nam nữ chính, một câu thôi, ta bấn Quỳ vương quá á á á á. Tuyến tình cảm
trong bộ này phải nói là phát triển CỰC KÌ CHẬM, nhớ không nhầm thì đến
tập ba nam nữ chính vẫn gặp nhau toàn nói chuyện chính sự :vvvv nam
chính chậm nóng thì thôi không nói làm gì, ảnh phũ con gái nhà người ta
quen rồi, Kỳ Lạc quận chúa nhằng nhẵng bám bao nhiêu năm có ăn thua đâu,
cả nữ tử khuynh quốc khuynh thành ôm một tấm chân tình với anh mà anh
nỡ ném trâm của người ta đi không thương tiếc :vvvv Nhưng còn Hoàng Tử
Hà ngày trước nhất kiến chung tình với Vũ Tuyên thế nào, chả lẽ ở lâu
với Quỳ vương cũng bị đứt dây tình cảm luôn ε=ε=(ノ≧∇≦)ノ Vũ Tuyên thì so
thế nào được với Quỳ vương, hừm hừm…
Thật ra ta càu nhàu thế thôi, chứ ta
hiểu trong hoàn cảnh đó chẳng thể nào khác được. Triều đình bạt nhược,
thiên tử bất tài, cơ nghiệp Lý Đường mấy trăm năm thịnh thế, cả trăm họ
muôn dân, lại chỉ có mình Quỳ vương gánh vác. Mà lơ lửng trên đầu y, ba
chữ “Côi. Tàn. Góa” có lúc nào buông tha? Còn Hoàng Tử Hà vừa mới mất đi
tất cả thân nhân, thân mang trọng tội, bôn ba chạy trốn giấu diếm thân
phận, nào có thì giờ nghĩ đến tư tình.
Nhưng cuối cùng, tự nhiên, chầm chậm,
vừa như cảm thông, vừa như che chở, vừa như mến mộ, tình cảm dần nhen tự
lúc nào chẳng hay, để đến tập bốn “Chim liền cánh” bùng lên rực rỡ. Là
lời hứa, là tay nắm tay, kể từ bây giờ, họ không còn đơn độc gánh vác
tất thảy nữa.
Một nhân vật ta thích không kém Quỳ
vương và Tử Hà là Chu Tử Tần – Chu công tử. Nhân vật vô tư nhất truyện
khiến cho những âm mưu trùng trùng nhẹ nhàng đi, lại còn có thể khiến
cho Quỳ vương ghen một tí hơi bị moe :))
Mấy ngày nay rumour Trâm hơi bị nhiều,
kì thực không tưởng tượng ra nổi bộ này lên phim sẽ thế nào. Hầy, vì văn
phong của truyện rất hay, thuần cổ đại, thích lắm ấy, nên chỉ muốn giấu
đi không cho ai dựng phim thôi :)))
Ta đọc bộ này hết đâu một tuần :)) đọc
xong ám ảnh thêm tuần nữa :)) Tổng thể hoàn toàn xứng đáng 5/5, không
phải vì nó hoàn mỹ vô khuyết, mà vì đến giờ ta vẫn bấn, nên thiên vị
đấy, nên coi như không có sạn đấy :3 !!!
Đánh giá: 8.4/10 từ 74 lượt
Thời
xưa, người nào muốn bán mình thì cắm một cọng cỏ lên đầu làm dấu, ai
muốn mua trông thấy sẽ hỏi và ra giá - Câu chuyện này xảy ra vào cái
thời xa xưa ấy, khi Đại Đường bắt đầu điệu tàn và muôn vẻ phồn hoa sắp
lìa bỏ Trường An...
Một thiếu nữ có tài phá án bỗng bị vu là sát nhân và bị săn đuổi khắp giang hồ. Đội trên đầu bóng tối của cáo thị truy nã, gánh trên vai khối nặng phỉ nhổ của cả thiên hạ, lại đi truy nã tội phạm, cô đã phải cải trang thành hoạn quan, hầu hạ bên mình vương gia, chờ cơ hội tìm ra hung thủ giết chết cả gia đình. Không ngờ, cô tiếp tục bị cuốn vào vụ án vương phi mất tích đầy bí ẩn.
Những cái chết dồn dập, kẻ trúng độc, người mất đầu. Tên hung thủ kỳ quái thoắt ẩn thoắt hiện. Nghi vấn về thân thế vương phi. Tất cả manh mối xung đột lẫn nhau, như những sợi chỉ rối beng chờ người tháo gỡ. Sử dụng hai thủ pháp phá án chính là suy luận và giám định pháp y, cô thiếu nữ phải chạy đua với hung thủ để phơi bày chân giả trước khi sự thật bị thời gian tàn phá. Trên đường đua ấy, cô gặp được đồng minh, quen thêm bằng hữu, cũng tái ngộ oan gia, những yêu và hận cũng theo đó đảo chiều, giăng mắc, hoặc dần dần tháo gỡ... Với kết cấu truyện lồng trong truyện, nhân vật lồng trong nhân vật, sử dụng hai thủ pháp phá án chính là suy luận và giám định pháp y, TRÂM là một đại án mênh mang mà NỮ HOẠN QUAN chính là chìa khoá đầu tiên để tra vào phá giải.
Một thiếu nữ có tài phá án bỗng bị vu là sát nhân và bị săn đuổi khắp giang hồ. Đội trên đầu bóng tối của cáo thị truy nã, gánh trên vai khối nặng phỉ nhổ của cả thiên hạ, lại đi truy nã tội phạm, cô đã phải cải trang thành hoạn quan, hầu hạ bên mình vương gia, chờ cơ hội tìm ra hung thủ giết chết cả gia đình. Không ngờ, cô tiếp tục bị cuốn vào vụ án vương phi mất tích đầy bí ẩn.
Những cái chết dồn dập, kẻ trúng độc, người mất đầu. Tên hung thủ kỳ quái thoắt ẩn thoắt hiện. Nghi vấn về thân thế vương phi. Tất cả manh mối xung đột lẫn nhau, như những sợi chỉ rối beng chờ người tháo gỡ. Sử dụng hai thủ pháp phá án chính là suy luận và giám định pháp y, cô thiếu nữ phải chạy đua với hung thủ để phơi bày chân giả trước khi sự thật bị thời gian tàn phá. Trên đường đua ấy, cô gặp được đồng minh, quen thêm bằng hữu, cũng tái ngộ oan gia, những yêu và hận cũng theo đó đảo chiều, giăng mắc, hoặc dần dần tháo gỡ... Với kết cấu truyện lồng trong truyện, nhân vật lồng trong nhân vật, sử dụng hai thủ pháp phá án chính là suy luận và giám định pháp y, TRÂM là một đại án mênh mang mà NỮ HOẠN QUAN chính là chìa khoá đầu tiên để tra vào phá giải.
Danh sách chương
- Chương 1: Tiếng dữ đồn xa
- Chương 2: Bồ đề bốn phương
- Chương 3: Thân là hoạn quan
- Chương 4: Khởi lưu ly
- Chương 5: Vàng say tím đắm
- Chương 6: Chim trong lồng
- Chương 7: Huyết sắc mịt mờ
- Chương 8: Nghiêng ngả thiên hạ
- Chương 9: Thu lộ hành sương
- Chương 10: Vân thiều lục nữ
- Chương 11: Không hình không tiếng
- Chương 12: Bóng hoa bên tường
- Chương 13: Tuyết sắc lan đại
- Chương 14: Phố dài vắng lặng
- Chương 15: Bóng cây soi nước
- Chương 16: Khi giả thành thật
- Chương 17: Hoa mày lóa mắt
- Chương 18: Ngọc nước xiêm gió
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire