caroline thanh huong

caroline thanh huong
catbui

Libellés

mercredi 20 septembre 2017

Lịch Sử Chiến Tranh Việt Nam qua phim tài liệu ngoại quốc.

Có những cuộc chiến tuy đã qua hơn 4 thập niên, nhưng lòng người vẫn đầy đau thương và áy náy.
Mọi gia đình Việt Nam thời sau thế chiến thứ hai đến nay, đều có nhiều mất mát về gia đình cũng như đất đai, tài sản.
 
Những thông tin một chiều hay đa chiều thì tù người trong nước và người ngoại quốc cứ theo chứng cớ lịch sử mà phán xét ai đúng, ai sai.
 
Nếu ai đúng thì chúng ta cũng biết đúng ở điểm nào. Còn chuyện sai, có ai dám nói là chuyện lịch sử mà ai đó làm sai không?
 
Kính mời quý anh chị theo dỏi lại bộ phim của đài truyền hình Đức phát lại mới đây về tài liệu chiến tranh Việt Nam.
 
Bên cạnh bộ phim phóng sự dài nhằn đó, mời quý anh chị coi thêm những bộ phim cũng về chiến tranh Việt Nam, nhưng của những quốc gia khác thực hiện.
 
Đừng nhìn cái vỏ bề ngoài mà bảo ở trong trái cây chín là cực ngon nhé. Biết đâu nó đã được tẩm thuốc độc như trái táo mà bà phù thủy đã cho Bạch Tuyết ăn rồi lăn đùng ra chết.
 
Không có có ai cho không chúng ta cái gì cả. nếu ai đó đã bỏ tiền ra đầu tư vào đất nước mình.
 
Tôi gửi theo đây những bộ phim tài liệu, của pháp và một của đài truyền hình nước Đức.
 
Mời quý anh chị coi và nên nhớ La Vérité Est Toujours Ailleurs.
 
Nên nhớ là nhà báo cũng là quyền lực thứ 4, nhưng sự thật có khi không như người ta tưởng.
 
Caroline Thanh Hương

tt


tt

tt



tt

Đọc thêm truyện người thật, việc thật.

Nhã Ca và hồi ký Giải Khăn Sô Cho Huế.



tt
 Toàn bộ phim , 9 vidéos.
Nhấn vào đường dẫn dưới đây để xem toàn bộ 9 bộ phim tài liệu.

Ken Burns et Lynn Novick ("The War") font revivre le traumatique Vietnam de l'intérieur. Une plongée sanglante au cœur de la tragédie qui a façonné la fin du XXe siècle. Premier volet : Indochine, la fin (1858-1961). Au terme d’une guerre longue et brutale, les révolutionnaires indépendantistes du Viêt-minh, menés par Hô Chi Minh, mettent fin à près d’un siècle de domination coloniale française.
Au terme d’une guerre longue et brutale, les révolutionnaires indépendantistes du Viêt-minh, menés par Hô Chi Minh, mettent fin à près d’un siècle de domination coloniale française. Les accords de Genève, signés après la chute de Diên Biên Phu en 1954, divisent le pays en deux. Au Nord, le Viêt-minh communiste, soutenu par la Chine et l’URSS, veut réunifier le pays. Au Viêtnam du Sud, pris dans la logique d’une guerre froide qui s’intensifie, les États-Unis apportent leur soutien au régime autocratique du président Diêm. Début 1961, la ligne dure prônée par Lê Duân, premier secrétaire du Viêt-minh, encourage la guérilla menée dans les zones rurales du Sud par le "Viêt-cong" – surnom donné par leurs ennemis au bras armé du FNL, fondé par les indépendantistes du Sud.
La mère des guerres modernes
Ken Burns et Lynn Novick font revivre de manière inédite la guerre du Viêtnam au plus près de ceux qui l’ont vécue, Vietnamiens et Américains, dans une fresque documentaire digne d’"Apocalypse Now "ou de "Voyage au bout de l’enfer". En neuf épisodes, les réalisateurs retracent ces trente années de soulèvements et de destructions, qui firent plus de trois millions de morts, à travers les récits intimes de près d’une centaine de témoins. Simple militaire ou dirigeant politique, journaliste ou activiste, déserteur, diplomate ou sœur d’un soldat défunt, tous ont fait, observé ou subi cette tragédie aux dimensions épiques, mère de toutes les guerres modernes. Au fil d’une narration où le rythme s’accélère d’épisode en épisode, une foule d’archives inédites, fruit de dix ans de recherche, associée à de célèbres photos, des films amateurs ou des enregistrements sonores dévoilant les coulisses de la Maison-Blanche, racontent l’histoire de la fin du colonialisme, de la montée en puissance de la guerre froide et de la victoire d’un peuple de paysans contre la machine de guerre la plus dévastatrice au monde. Ou l’histoire d’un conflit qui a divisé l’Amérique et l’opinion mondiale pour toujours.
Générique
  • Réalisation : Ken Burns, Lynn Novick
  • Pays :Etats-Unis
  • Année :2017
  • Origine :ARTE F
tt


Information presented by SFC (Ret) David Hack. Hack volunteered for service in Vietnam in 1968, joining the 1st Infantry Division. He served as a sergeant with the Big Red One in Lai Khe, Vietnam. Hack received the Purple Heart for major combat injuries, and spent the rest of his military career as a recruiter for the US Army in Akron, Ohio.

Totals

9,087,000 military personnel served on active duty during the official Vietnam era from August 5, 1964 to May 7, 1975.
2,709,918 Americans served in uniform in Vietnam.
240 men were awarded the Medal of Honor during the Vietnam War.

Of Those Lost

The first man to die in Vietnam was James Davis, in 1961. He was with the 509th Radio Research Station. The Davis Station in Saigon was named for him.
Five men killed in Vietnam were only 16 years old.
The oldest man killed was 62 years old.
58,148 were killed in Vietnam, 75,000 severely disabled, 23,214 were 100% disabled, 5,283 lost limbs and 1,081 sustained multiple amputations.
Of those killed, 61% were younger than 21 years old.
11,465 of those killed were younger than 20 years old.
Of those killed, 17,539 were married.
The average age of the men killed: 23.1 years.

Veteran Successes

Vietnam Veterans represented 9.7% of their generation.
Vietnam Veterans have a lower unemployment rate than the same non-vet age groups.
Vietnam Veterans’ personal income exceeds that of our non-veteran age group by more than 18 percent.
87% of Americans hold Vietnam Veterans in high esteem.
There is no difference in drug usage between Vietnam Veterans and non-Vietnam Veterans of the same age group (Source: Veterans Administration Study).
Vietnam Veterans are less likely to be in prison – only one-half of one percent of Vietnam Veterans have been jailed for crimes.
85% of Vietnam Veterans made successful transitions to civilian life.
97% of Vietnam Veterans were honorably discharged.
91% of Vietnam Veterans say they are glad they served.
74% say they would serve again, even knowing the outcome.

Many Still Missing

As of April 14, 2017, there are 1,611 Americans still unaccounted for from the Vietnam War across Vietnam (1,258), Laos(297), Cambodia(49), and China(7).

Vietnam Combat Area Casualty File

The Statistics in the Combat Area Casualty File (CACF 11/93) show an average age of death much higher than that of news reports.
The average age of the 58,148 killed in Vietnam was 23.11 years (Although 58,169 names are in the Nov. 93 database, only 58,148 have both event date and birth date. Event date is used instead of declared dead date for some of those who were listed as missing in action).

Deaths Average Age

  • Enlisted: 50,274, 22.37 years
  • Officers: 6,598, 28.43 years
  • Warrants: 1,276, 24.73 years
  • E1 525, 20.34 years
  • 11B MOS: 18,465, 22.55 years
  • Totals: 58,148, 23.11 years

Common and Incorrect Vietnam War Myths

Myth: Common belief is that most Vietnam veterans were drafted.

Fact: 2/3 of the men who served in Vietnam were volunteers. 2/3 of the men who served in World War II were drafted. Approximately 70% of those killed in Vietnam were volunteers.

Myth: The media have reported that suicides among Vietnam veterans range from 50,000 to 100,000 – 6 to 11 times the non-Vietnam veteran population.

Fact: Mortality studies show that 9,000 is a better estimate. “The CDC Vietnam Experience Study Mortality Assessment showed that during the first 5 years after discharge, deaths from suicide were 1.7 times more likely among Vietnam veterans than non-Vietnam veterans. After that initial post-service period, Vietnam veterans were no more likely to die from suicide than non-Vietnam veterans. In fact, after the 5-year post-service period, the rate of suicides is less in the Vietnam veterans’ group.

Myth: Common belief is that a disproportionate number of blacks were killed in the Vietnam War.

Fact: 86% of the men who died in Vietnam were Caucasians, 12.5% were black, 1.2% were other races. Sociologists Charles C. Moskos and John Sibley Butler, in their recently published book “All That We Can Be,” said they analyzed the claim that blacks were used like cannon fodder during Vietnam “and can report definitely that this charge is untrue. Black fatalities amounted to 12 percent of all Americans killed in Southeast Asia, a figure proportional to the number of blacks in the U.S. population at the time and slightly lower than the proportion of blacks in the Army at the close of the war.”

Myth: Common belief is that the war was fought largely by the poor and uneducated.

Fact: Servicemen who went to Vietnam from well-to-do areas had a slightly elevated risk of dying because they were more likely to be pilots or infantry officers. Vietnam Veterans were the best educated forces our nation had ever sent into combat. 79% had a high school education or better.

Myth: The common belief is the average age of an infantryman fighting in Vietnam was 19.

Fact: Assuming KIAs accurately represented age groups serving in Vietnam, the average age of an infantryman (MOS 11B) serving in Vietnam to be 19 years old is a myth, it is actually 22. None of the enlisted grades have an average age of less than 20. The average man who fought in World War II was 26 years of age.

Myth: The United States lost the war in Vietnam.

Fact: The American military was not defeated in Vietnam. The American military did not lose a battle of any consequence. From a military standpoint, it was almost an unprecedented performance. General Westmoreland quoting Douglas Pike (a professor at the University of California, Berkeley), a major military defeat for the VC and NVA.

Myth: The common belief is that the domino theory was proved false.

Fact: The domino theory was accurate. The ASEAN (Association of Southeast Asian Nations) countries, Philippines, Indonesia, Malaysia, Singapore and Thailand stayed free of Communism because of the U.S. commitment to Vietnam. The Indonesians threw the Soviets out in 1966 because of America’s commitment in Vietnam. Without that commitment, Communism would have swept all the way to the Malacca Straits that is south of Singapore and of great strategic importance to the free world. If you ask people who live in these countries that won the war in Vietnam, they have a different opinion from the American news media. The Vietnam War was the turning point for Communism.

Myth: The common belief is that the fighting in Vietnam was not as intense as in World War II.

Fact: The average infantryman in the South Pacific during World War II saw about 40 days of combat in four years. The average infantryman in Vietnam saw about 240 days of combat in one year thanks to the mobility of the helicopter. One out of every 10 Americans who served in Vietnam was a casualty. 58,148 were killed and 304,000 wounded out of 2.7 million who served. Although the percent that died is similar to other wars, amputations or crippling wounds were 300 percent higher than in World War II. 75,000 Vietnam veterans are severely disabled. MEDEVAC helicopters flew nearly 500,000 missions. Over 900,000 patients were airlifted (nearly half were American). The average time lapse between wounding to hospitalization was less than one hour.
As a result, less than one percent of all Americans wounded, who survived the first 24 hours, died. The helicopter provided unprecedented mobility. Without the helicopter it would have taken three times as many troops to secure the 800 mile border with Cambodia and Laos (the politicians thought the Geneva Conventions of 1954 and the Geneva Accords or 1962 would secure the border).

Myth: Kim Phuc, the little nine year old Vietnamese girl running naked from the napalm strike near Trang Bang on 8 June 1972 (shown a million times on American television) was burned by Americans bombing Trang Bang.

Fact: No American had involvement in this incident near Trang Bang that burned Phan Thi Kim Phuc. The planes doing the bombing near the village were VNAF (Vietnam Air Force) and were being flown by Vietnamese pilots in support of South Vietnamese troops on the ground. The Vietnamese pilot who dropped the napalm in error is currently living in the United States. Even the AP photographer, Nick Ut, who took the picture, was Vietnamese. The incident in the photo took place on the second day of a three day battle between the North Vietnamese Army (NVA) who occupied the village of Trang Bang and the ARVN (Army of the Republic of Vietnam) who were trying to force the NVA out of the village. News media have reported tha an American commander ordered the air strike that burned Kim Phuc.Those are incorrect. There were no Americans involved in any capacity. “We (Americans) had nothing to do with controlling VNAF,” according to Lieutenant General (Ret) James F. Hollingsworth, the Commanding General of TRAC at that time. Also, it has been incorrectly reported that two of Kim Phuc’s brothers were killed in this incident. They were Kim’s cousins not her brothers.

Census Stats and “I Served in Vietnam” Wanabees

1,713,823 of those who served in Vietnam were still alive as of August, 1995 (census figures).
During that same Census count, the number of Americans falsely claiming to have served was: 9,492,958.
As of the current Census taken during August, 2000, the surviving U.S. Vietnam Veteran population estimate is: 1,002,511. This is hard to believe, losing nearly 711,000 between ’95 and ’00. That’s 390 per day. During this Census count, the number of Americans falsely claiming to have served in-country is: 13,853,027. By this census, FOUR OUT OF FIVE WHO CLAIM TO BE VIETNAM VETS ARE NOT. This makes calculations of those alive, even in 2017, difficult to maintain.
The Department of Defense Vietnam War Service Index officially provided by The War Library originally reported with errors that 2,709,918 U.S. military personnel as having served in-country. Corrections and confirmations to this errored index resulted in the addition of 358 U.S. military personnel confirmed to have served in Vietnam but not originally listed by the Department of Defense (All names are currently on file and accessible 24/7/365).
Isolated atrocities committed by American Soldiers produced torrents of outrage from anti-war critics and the news media while Communist atrocities were so common that they received hardly any media mention at all. The United States sought to minimize and prevent attacks on civilians while North Vietnam made attacks on civilians a centerpiece of its strategy. Americans who deliberately killed civilians received prison sentences while Communists who did so received commendations. From 1957 to 1973, the National Liberation Front assassinated 36,725 Vietnamese and abducted another 58,499. The death squads focused on leaders at the village level and on anyone who improved the lives of the peasants such as medical personnel, social workers, and school teachers. – Nixon Presidential Papers.

The United States Did Not Lose The War In Vietnam, The South Vietnamese Did. Read On…

The fall of Saigon happened 30 April 1975, two years AFTER the American military left Vietnam. The last American troops departed in their entirety 29 March 1973.
How could we lose a war we had already stopped fighting? We fought to an agreed stalemate. The peace settlement was signed in Paris on 27 January 1973. It called for release of all U.S. prisoners, withdrawal of U.S. forces, limitation of both sides’ forces inside South Vietnam and a commitment to peaceful reunification. The 140,000 evacuees in April 1975 during the fall of Saigon consisted almost entirely of civilians and Vietnamese military, NOT American military running for their lives. There were almost twice as many casualties in Southeast Asia (primarily Cambodia) the first two years after the fall of Saigon in 1975 than there were during the ten years the U.S. was involved in Vietnam. Thanks for the perceived loss and the countless assassinations and torture visited upon Vietnamese, Laotians, and Cambodians goes mainly to the American media and their undying support-by-misrepresentation of the anti-War movement in the United States.
As with much of the Vietnam War, the news media misreported and misinterpreted the 1968 Tet Offensive. It was reported as an overwhelming success for the Communist forces and a decided defeat for the U.S. forces. Nothing could be further from the truth. Despite initial victories by the Communists forces, the Tet Offensive resulted in a major defeat of those forces. General Vo Nguyen Giap, the designer of the Tet Offensive, is considered by some as ranking with Wellington, Grant, Lee and MacArthur as a great commander. Still, militarily, the Tet Offensive was a total defeat of the Communist forces on all fronts. It resulted in the death of some 45,000 NVA troops and the complete, if not total destruction of the Viet Cong elements in South Vietnam. The Organization of the Viet Cong Units in the South never recovered. The Tet Offensive succeeded on only one front and that was the News front and the political arena. This was another example in the Vietnam War of an inaccuracy becoming the perceived truth. However, inaccurately reported, the News Media made the Tet Offensive famous.
Traduction par GG
 Information présentée par SFC (Ret) David Hack. Hack s'est porté volontaire pour le service au Vietnam en 1968, rejoignant la 1ère division d'infanterie. Il a servi de sergent avec le Big Red One à Lai Khe, au Vietnam. Hack a reçu le Purple Heart pour des blessures de combat majeures et a passé le reste de sa carrière militaire en tant que recruteur pour l'armée américaine à Akron, en Ohio.

 Totaux9 087 000 militaires servaient de service actif pendant l'ère officielle du Vietnam du 5 août 1964 au 7 mai 1975.2.709.918 Américains ont servi en uniforme au Vietnam.240 hommes ont reçu la médaille d'honneur pendant la guerre du Vietnam.De ceux perdusLe premier homme à mourir au Vietnam était James Davis, en 1961. Il était à la 509ème station de recherche radiophonique. La station Davis à Saigon a été nommée pour lui.Cinq hommes tués au Vietnam avaient seulement 16 ans.L'homme le plus âgé tué avait 62 ans.58 148 ont été tués au Vietnam, 75 000 handicapés graves, 23 214 avaient 100% de handicapés, 5 283 membres perdus et 1 081 amputations multiples soutenues.Parmi les personnes tuées, 61% avaient moins de 21 ans.11 465 des personnes tuées avaient moins de 20 ans.Parmi ceux tués, 17 539 étaient mariés.L'âge moyen des hommes tués: 23,1 ans.Succès des anciens combattantsLes anciens combattants du Vietnam représentaient 9,7% de leur génération.Les anciens combattants du Vietnam ont un taux de chômage inférieur à celui des groupes d'âge non vétérinaires.Le revenu personnel des anciens combattants du Vietnam dépasse celui de notre groupe d'âge non-vétérans de plus de 18 pour cent.87% des Américains estiment que les anciens combattants du Vietnam sont très estimés.Il n'y a pas de différence dans l'usage de drogues entre les anciens combattants du Vietnam et les anciens combattants du Vietnam du même groupe d'âge (Source: Étude sur l'administration des anciens combattants).Les anciens combattants du Vietnam sont moins susceptibles d'être en prison - seulement la moitié de 1 pour cent des anciens combattants du Vietnam ont été emprisonnés pour des crimes.85% des anciens combattants du Vietnam ont fait des transitions réussies dans la vie civile.97% des anciens combattants du Vietnam ont été honorés.91% des anciens combattants du Vietnam disent qu'ils sont heureux d'avoir servi.74% disent qu'ils serviraient à nouveau, même en connaissant le résultat.Plusieurs encore manquantsDepuis le 14 avril 2017, il y a 1 611 Américains encore inconnus de la guerre du Vietnam à travers le Vietnam (1 258), le Laos (297), le Cambodge (49) et la Chine (7).Fichier d'accident de la zone de combat du VietnamLes statistiques dans le dossier d'accident de la zone de combat (CACF 11/93) montrent un âge moyen de décès beaucoup plus élevé que celui des rapports de nouvelles.L'âge moyen des 58 148 personnes tuées au Vietnam était de 23,11 ans (bien que 58 169 noms figurent dans la base de données du 93 novembre, seulement 58 148 sont à la fois la date de l'événement et la date de naissance. La date de l'événement est utilisée à la place de la date morte déclarée pour certains de ceux qui ont été inscrits comme manquant en action).Décès Âge moyen

    
Enrôlé: 50 274, 22,37 ans
    
Officiers: 6 598, 28,43 ans
    
Mandats: 1 276, 24,73 ans
    
E1 525, 20,34 ans
    
11B MOS: 18 465, 22,55 ans
    
Totaux: 58 148, 23,11 ansMythes de guerre du Vietnam communes et incorrectesMythe: la conviction commune est que la plupart des anciens combattants du Vietnam ont été rédigés.Faits: 2/3 des hommes qui ont servi au Vietnam étaient des bénévoles. 2/3 des hommes qui ont servi dans la Seconde Guerre mondiale ont été rédigés. Environ 70% des personnes tuées au Vietnam étaient des bénévoles.Mythe: les médias ont signalé que les suicides parmi les vétérans du Vietnam variaient de 50 000 à 100 000 - 6 à 11 fois la population non-Vietnamienne.Faits: Les études sur la mortalité montrent que 9 000 sont une meilleure estimation. "L'évaluation de la mortalité par étude de l'expérience de la CDC sur le Vietnam a montré que pendant les 5 premières années suivant la sortie, les décès dus au suicide étaient 1,7 fois plus nombreux chez les anciens combattants du Vietnam que les anciens combattants non-Vietnamiens. Après cette période initiale de post-service, les anciens combattants du Vietnam n'avaient plus tendance à mourir de suicide que les anciens combattants non-Vietnamiens. En fait, après la période post-service de 5 ans, le taux de suicides est moins élevé dans le groupe des anciens combattants du Vietnam.Mythe: la croyance commune est qu'un nombre disproportionné de noirs ont été tués dans la guerre du Vietnam.Faits: 86% des hommes décédés au Vietnam étaient des Caucasiens, 12,5% étaient noirs, 1,2% étaient d'autres races. Les sociologues Charles C. Moskos et John Sibley Butler, dans leur livre récemment publié "All That We Can Be", ont déclaré qu'ils ont analysé l'affirmation selon laquelle les noirs ont été utilisés comme fourrage au canon pendant le Vietnam "et peuvent signaler que cette accusation est fausse. Les morts noires représentaient 12 pour cent de tous les Américains tués en Asie du Sud-Est, un chiffre proportionnel au nombre de Noirs de la population américaine à l'époque et légèrement inférieur à la proportion de Noirs dans l'armée à la fin de la guerre ".Mythe: la croyance commune est que la guerre a été combattue en grande partie par les pauvres et les non-éducés.Faits: Les militaires qui sont allés au Vietnam dans les zones aisées ont un risque légèrement élevé de mourir parce qu'ils étaient plus susceptibles d'être des pilotes ou des officiers d'infanterie. Les anciens combattants du Vietnam étaient les forces les mieux formées que notre nation avait jamais envoyées au combat. 79% avaient un baccalauréat ou mieux.Mythe: la croyance commune est que l'âge moyen d'un soldat d'infanterie qui se battait au Vietnam était de 19 ans.Fait: en supposant que les KIA représentent exactement des groupes d'âge au Vietnam, l'âge moyen d'un soldat d'infanterie (MOS 11B) servant au Vietnam à avoir 19 ans est un mythe, il est en fait 22. Aucune des notes enrôlées n'a un âge moyen inférieur à 20. L'homme moyen qui a combattu pendant la Seconde Guerre mondiale était âgé de 26 ans.Mythe: les États-Unis ont perdu la guerre au Vietnam.Faits: l'armée américaine n'a pas été vaincue


 au Vietnam. L'armée américaine n'a pas perdu une bataille de conséquence. D'un point de vue militaire, c'était presque une performance sans précédent. Le général Westmoreland citant Douglas Pike (professeur à l'Université de Californie, Berkeley), une défaite militaire majeure pour le VC et NVA.Myth: La croyance commune est que la théorie du domino a été prouvée fausse. Fact: La théorie du domino était exacte. Les pays de l'ANASE (Association des nations de l'Asie du Sud-Est), Philippines, Indonésie, Malaisie, Singapour et la Thaïlande sont restés libres du communisme en raison de l'engagement des États-Unis envers le Vietnam. Les Indonésiens ont lancé les Soviétiques en 1966 en raison de l'engagement de l'Amérique au Vietnam. Sans cet engagement, le communisme aurait balayé jusqu'au détroit de Malacca qui se trouve au sud de Singapour et d'une grande importance stratégique pour le monde libre. Si vous demandez aux personnes qui vivent dans ces pays qui ont gagné la guerre au Vietnam, elles ont une opinion différente des médias américains. La guerre du Vietnam a été le point tournant pour le communisme. Mitre: La croyance commune est que les combats au Vietnam n'étaient pas aussi intenses que dans la Seconde Guerre mondiale. Fact: l'infantile moyen dans le Pacifique Sud pendant la Seconde Guerre mondiale a vu environ 40 jours de combat dans quatre ans. L'homme d'infanterie moyen au Vietnam a vu environ 240 jours de combat en un an grâce à la mobilité de l'hélicoptère. Un Américain sur 10 qui a servi au Vietnam était une victime. 58 148 ont été tués et 304 000 blessés sur 2,7 millions qui ont servi. Bien que le pourcentage qui est mort soit similaire à celui d'autres guerres, les amputations ou les plaies paralysantes étaient 300 pour cent plus élevées que dans la Seconde Guerre mondiale. 75 000 anciens combattants du Vietnam sont gravement handicapés. Les hélicoptères MEDEVAC ont volé près de 500 000 missions. Plus de 900 000 patients ont été transportés par avion (près de la moitié étaient américains). Le délai moyen entre les blessures et l'hospitalisation était inférieur à une heure. En conséquence, moins d'un pour cent de tous les Américains blessés, qui ont survécu aux premières 24 heures, sont décédés. L'hélicoptère a fourni une mobilité sans précédent. Sans l'hélicoptère, il aurait fallu trois fois plus de troupes pour assurer la frontière de 800 milles avec le Cambodge et le Laos (les politiciens pensaient que les Conventions de Genève de 1954 et les Accords de Genève ou 1962 assureraient la frontière) .M: Kim Phuc, le petit Une fille vietnamienne de neuf ans qui se tenait nue de la grève du napalm près de Trang Bang le 8 juin 1972 (montrée un million de fois dans la télévision américaine) a été brûlée par les Américains bombardant Trang Bang.Fact: aucun américain n'a participé à cet incident près de Trang Bang qui a brûlé Phan Thi Kim Phuc. Les avions faisant le bombardement près du village étaient VNAF (Force aérienne du Vietnam) et étaient pilotés par des pilotes vietnamiens à l'appui des troupes sud-vietnamiennes sur le terrain. Le pilote vietnamien qui a laissé tomber le napalm par erreur vit actuellement aux États-Unis. Même le photographe AP, Nick Ut, qui a pris la photo, était vietnamien. L'incident de la photo a eu lieu le deuxième jour d'une bataille de trois jours entre l'armée nord-vietnamienne (NVA) qui a occupé le village de Trang Bang et l'ARVN (armée de la République du Vietnam) qui tentaient de forcer le NVA du village. Les médias d'information ont signalé qu'un commandant américain avait ordonné l'attaque aérienne qui a brûlé Kim Phuc. Ceux-ci sont incorrects. Il n'y avait aucun Américain impliqué dans aucune capacité. "Nous (Américains) n'avons rien à voir avec le contrôle de VNAF", selon le lieutenant-général (Ret) James F. Hollingsworth, commandant général du TRAC à cette époque. En outre, il a été signalé de manière incorrecte que deux des frères de Kim Phuc ont été tués dans cet incident. Ils étaient les cousins ​​de Kim et non ses frères. Statistiques de recensement et "J'ai servi au Vietnam" Wanabees1,713,823 de ceux qui ont servi au Vietnam étaient encore en vie en août 1995 (chiffres du recensement). Durant ce même recensement, le nombre d'Américains faussement prétendant avoir servi était: 9 492 958. Dans le recensement actuel effectué en août 2000, l'estimation de la population survivante des anciens combattants du Vietnam des États-Unis est de: 1 002 511. C'est difficile à croire, perdant près de 711 000 entre 95 et 00. C'est 390 par jour. Au cours de ce recensement, le nombre d'Américains prétendument avoir servi dans le pays: 13 853 027. Par ce recensement, QUATRE DE CINQ QUI RECLAMENT LES VETERINTS DE VIETNAM NE SONT PAS. Cela rend les calculs de ceux vivants, même en 2017, difficiles à maintenir. Le Département de la Défense du Vietnam War Service Index, officiellement fourni par The War Library, a signalé à l'origine que les 2 709 918 militaires américains avaient servi dans le pays. Les corrections et les confirmations à cet indice erroné ont entraîné l'ajout de 358 militaires américains confirmés pour avoir servi au Vietnam mais pas initialement répertoriés par le ministère de la Défense (tous les noms sont actuellement déposés et accessibles 24/7/365). Les atrocités isolées commises par les soldats américains a produit des torrents d'indignation contre les critiques anti-guerre et les médias d'information, alors que les atrocités communistes étaient si courantes qu'elles n'avaient guère mentionné les médias
tout. Les États-Unis ont cherché à minimiser et à prévenir les attaques contre des civils alors que le Vietnam du Nord a fait des attaques contre des civils une pièce maîtresse de sa stratégie. Les Américains qui ont délibérément tué des civils ont été condamnés à des peines d'emprisonnement alors que les communistes qui en avaient reçu des félicitations. De 1957 à 1973, le Front de libération nationale a assassiné 36 725 vietnamiens et enlevé 58,499 autres. Les escadrons de la mort se sont concentrés sur les leaders au niveau du village et sur quiconque a amélioré la vie des paysans, comme le personnel médical, les travailleurs sociaux et les enseignants. - Les documents présidentiels de Nixon. Les États-Unis n'ont pas perdu la guerre au Vietnam, les vietnamiens vietnamiens. Lire la suite ... La chute de Saigon s'est déroulée le 30 avril 1975, deux ans après que l'armée américaine a quitté le Vietnam. Les dernières troupes américaines sont sorties dans leur intégralité le 29 mars 1973. Comment pouvons-nous perdre une guerre que nous avions déjà cessé de combattre? Nous avons lutté contre une impasse convenue. Le règlement de la paix a été signé à Paris le 27 janvier 1973. Il a appelé à la libération de tous les prisonniers américains, au retrait des forces américaines, à la limitation des forces des deux camps au Vietnam du Sud et à l'engagement de la réunification pacifique. Les 140 000 évacués en avril 1975 pendant la chute de Saigon se composaient presque entièrement de civils et d'armées vietnamiennes, alors que les militaires américains ne fonctionnaient pas pour leur vie. Il y a eu presque deux fois plus de pertes en Asie du Sud-Est (principalement le Cambodge) les deux premières années après la chute de Saigon en 1975 que pendant les dix années où les États-Unis étaient impliqués au Vietnam. Merci pour la perte perçue et les innombrables assassinats et tortures visités sur les Vietnamiens, les Laotiens et les Cambodgiens, s'adressent principalement aux médias américains et à leur soutien inébranlable par la fausse représentation du mouvement anti-guerre aux États-Unis. Comme beaucoup de Vietnam La guerre, les médias ont mal signalé et mal interprété l'offensive Tet de 1968. Il a été signalé comme un succès écrasant pour les forces communistes et une défaite décidée pour les forces américaines. Rien ne pourrait être plus éloigné de la vérité. Malgré les victoires initiales des forces communistes, l'offensive Tet a entraîné une défaite majeure de ces forces. Le général Vo Nguyen Giap, le concepteur du Tet Offensive, est considéré par certains comme un classement avec Wellington, Grant, Lee et MacArthur comme un grand commandant. Pourtant, militairement, l'offensive Tet était une défaite totale des forces communistes sur tous les fronts. Cela a entraîné la mort de quelque 45 000 troupes NVA et la destruction complète, sinon totale, des éléments Viet Cong dans le sud du Vietnam. L'Organisation des unités du Viet-Cong dans le Sud n'a jamais récupéré. The Tet Offensive a réussi sur un seul front et c'était le front des nouvelles et l'arène politique. C'était un autre exemple dans la guerre du Vietnam d'une imprécision devenant la vérité perçue. Cependant, l'information inexacte, News Media a rendu l'offensive Tet célèbre.


Lời phản biện tại buổi trình chiếu sơ lược Phim The Vietnam War


Nguyễn Ngọc Sẵng (Danlambao) - Tôi may mắn được đại diện đài truyền hình PBS và Thư Viện địa phương mời vào Ban Điều Hành Thảo Luận (discussing panel) về phim The Vietnam War do hai nhà làm phim Ken Burns và Lynn Novick bỏ ra mười năm thu thập tài liệu để làm ra cuốn phim 18 tập nầy. Phim sẽ được trình chiếu vào ngày 17 tháng 9 năm 2017 trên Đài Truyền Hình PBS của Mỹ.

Trước lượng khán giả khoảng hơn 200 người, toàn là người Mỹ (trừ cô phụ tá tôi là một bác sĩ trẻ, Quyên Huỳnh). Tôi rất áy náy, nhưng quyết định nhận lời vì nghĩ rằng đây là cơ hội để nói lên quan điểm của Người Lính Việt Nam Cộng Hoà về Chiến Tranh Việt Nam. Tôi lên đường vì ý niệm đó dù biết sẽ không dễ dàng, nhất là ngôn ngữ. 


Sau phần trình chiếu, họ hỏi mỗi người trong Ban Điều Hành Thảo Luận một câu. Trong phim có một cựu chiến binh Bắc Việt, tên Bảo Ninh được phỏng vấn, và ông nói rằng trong cuộc chiến tranh Việt Nam KHÔNG có người thắng (no vinners). Người điều khiển chương trình hỏi tôi nghĩ gì về ý kiến nầy?

Trước khi trả lời, tôi trình bày nhận định rằng muốn biết ai thắng, ai thua phải biết ít nhất ba (3) điều căn bản: (1) mục tiêu tham chiến của các bên, (2) Sự tổn thất mà họ trả giá, (3) và đánh giá trên tổng thể do cuộc chiến gây ra.

A. Mục Tiêu Tham Chiến

1. Mỹ tham gia cuộc chiến vì muốn KIỀM CHẾ Trung Cộng, theo tài liệu Pantagon Papers, một nghiên cứu chính thức của Bộ Quốc Phòng Mỹ về sự tham dự của Mỹ tại Việt Nam từ 1945 đến 1967 do ông Daniel Ellsberg thực hiện và được công khai trên tờ The New York Times năm 1971, chủ yếu không nhằm bảo vệ sự độc lập của Miền Nam. Bảo vệ Miền Nam là chiến thuật trong chiến lược ngăn chận Tàu. Tài liệu nầy dài khoảng 4000 trang và được liệt kê là Tối Mật và được giải mã ngày 4 tháng 5 năm 2011tại thư viện của Tổng Thống Richard Nixon tại California.

2. Mục tiêu của Bắc Việt là Giải Phóng Miền Nam bằng vũ lực để Làm Bàn Đạp cho cuộc bành trướng của cộng sản quốc tế xuống vùng Đông Nam Á. Việc nầy do Hồ Chí Minh thực hiện với sứ mạng là người lãnh đạo cộng sản Đông Dương từ năm 1932. Và điều nầy hoàn toàn phù hợp với lời tuyên bố của Tổng Bí Thư Lê Duẩn "Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Sô, Trung Quốc", nếu câu nói nầy đúng sự thật. Đây là sứ mạng của những người lãnh đạo cộng sản Việt Nam.

3. Mục tiêu của những nhà lãnh đạo Miền Nam là bảo vệ độc lập, chủ quyền Miền Nam chống lại sự xâm lăng của cộng sản Miền Bắc với sự viện trợ tối đa của Nga, Tàu và khối cộng sản Đông Âu, kể cả Cuba. Nhưng vì thế yếu họ chấp nhận và yêu cầu Mỹ và khối tư bản viện trợ để họ bảo vệ lãnh thổ, và dân chúng theo họ. 

B. Những Tổn Thất Của Các Bên

1. Phía Mỹ có 58.307 binh sĩ tử trận, chi tiêu 168 tỷ Mỹ kim (có tài liệu nói 1020 tỷ), 303.604 binh sĩ bị thương, 1948 binh sĩ mất tích và lúc cao điểm của chiến tranh có 543.000 binh sĩ tham chiến. Khi chiến binh Mỹ từ chiến trường Việt Nam về bị dân chúng khinh thị, không đón tiếp trọng thể như những binh sĩ tham gia trong những cuộc chiến ngoại biên khác. Và vết thương chiến tranh chưa hoàn toàn hàn gắn được.

2. Phía Bắc Việt có 950.765 binh sĩ tử trận, gần 600.000 bị thương, số mất tích không có con số rõ ràng, ước tính khoảng 300 ngàn người... Trong chiến cuộc, Miền Bắc được xếp vào hạng 1 trong 5 quốc gia nghèo nhất thế giới. Và cuộc chiến do Miền Bắc gây ra làm thiệt mạng 2 triệu thường dân.

3. Phía Việt Nam Cộng Hoà có 275 ngàn chiến sĩ thiệt mạng, khoảng 1.170.000 người bị thương, không có con số mất tích được liệt kê và ngày 30 tháng 4 năm 1975 họ đầu hàng vô điều kiện.

C. Ai Thắng? Ai Thua?

1. Từ những phân tích trên, tôi trình bày quan điểm riêng rằng Mỹ đã đạt được mục tiêu Kiểm Chế Trung Cộng, vậy Mỹ là người THẮNG.

2. Cũng từ phân tách nầy, tôi trình bày cho thính giả rằng Bắc Việt hy sinh gần 1 triệu binh sĩ, gần 6 trăm ngàn người thương tật, 300 ngàn người mất tích, làm 2 triệu thường dân bị chết oan và biến đất nước thành 1 trong 5 nước nghèo nhất thế giới, vậy Bắc Việt là người THUA vì phải trả giá quá đắt mà Trung Cộng vẫn không nhuộm đỏ được vùng Đông Nam Á. Họ THUA vì không đạt được mục tiêu.

3. Việt Nam Cộng Hoà đầu hàng vô điều kiện ngày 30 tháng 4 năm 1975 là người THUA. Theo bài phỏng vấn của Tướng Frederick C. Weyand ngày 12 tháng 6 năm 2006 thì cuộc chiến bị thua không phải do quân đội kém cỏi mà do những người lãnh đạo chính trị ở Washington. Họ thắng trên chiến trường, nhưng thua vì sự bội ước của đồng minh. Nhưng theo thiển nghĩ thì sau khi Hoa Kỳ đã hoàn thành mục tiêu kiềm chế Trung Cộng, họ rút lui bằng sự trả giá của nhiều bên, trong đó có cả binh sĩ của họ.

Kết luận sau cùng của tôi với cử toạ là cả hai phía người Việt đều là kẻ thua, nhất là dân tộc Việt Nam là người thua trong cuộc chiến tranh ủy nhiệm của người cộng sản do Hồ Chí Minh, người cộng sản quốc tế, thực hiện sứ mạng trên sự đau xót vô vàn của dân tộc, làm kiệt quệ đất nước và tạo vết thương lịch sử dù 42 năm rồi vẫn chưa lành và không biết có cơ hội nào để lành vết thương dân tộc nầy.

Một cử toạ hỏi tôi về hậu quả tâm lý hiện tại của cuộc chiến, tôi chỉ đơn giản trả lời "bên thắng cuộc vẫn coi bên thua cuộc là kẻ thù cho dù chiến tranh đã chấn dứt 42 năm rồi". 

Cuốn phim vẫn trình bày những sự kiện mang tính cách tuyên truyền củ rích dù họ bỏ ra 10 năm sưu tập tài liệu, phỏng vấn một số người trong và ngoài nước. Vẫn trưng tấm hình Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan bắn tên Việt Cộng Bảy Lốp trên đường phố Sài Gòn, vẫn bản củ kết tội tên Trung úy William Calley sát hại 128 thường dân, vần chuyện thả bom napalm vào một số làng mạc gây thương tích cho thường dân v.v..., nhưng tôi nói thẳng với họ rằng Việt Cộng pháo kích vào trường tiểu học Cai Lậy ngày 9 tháng 3 năm 1974 làm thiệt mạng gần 200 em học sinh tiểu học sao đoàn làm phim không biết?, trong trận Tết Mậu Thân người cộng sản sát hại gần 6 ngàn đồng bào vô tội tại Huế, sự kiện chấn động cả thế giới mà đài truyền hình PBS không hay? Phim vẫn cho rằng công ty hoá chất Dow Chemical sản xuất bom Napalm để dội vào làng giết hại dân lành, tôi thẳng thắn nói với họ rằng bom Napalm không chế tạo để giết dân lành và vụ cô Kim Phúc là một trong những nhầm lẫn trong chiến trường như Mỹ đã từng nhầm lẫn ném bom trúng tòa đại sứ Trung Cộng tại Kosovo 1999, thỉnh thoảng ném bom nhầm tại Iraq, Afghanistan, Syria v.v..., Thậm chí họ còn ném bom nhầm vào những đơn vị quân đội của Hoa Kỳ, bắn nhầm binh sĩ Hoa Kỳ v.v..., trong chiến tranh không thế nào tránh nhầm lẫn được. Thế mà bọn truyền thông dòng chính vẫn cố tình vu khống một cách lố bịch, không chút liêm sỉ những sai lầm mà ai cũng có thể nhận thấy. Thảo nào Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump miệt thị họ không oan chút nào. 

Sau buổi hội thảo, một sử gia Mỹ tên Bill Laurie gặp tôi và ông nói Bảy Lốp là tên khủng bố đã sát hại 6 người thân của viên chức VNCH, nên bắn Lốp là không vi phạm công ước Geneve.

Có thể đáng lẽ người Mỹ đã rút quân trước 1969 nếu người tư lệnh chiến trường Việt Nam của họ có chiến thuật đúng đắn, khác với chiến thuật "Truy tầm, tiêu diệt" mà Tướng Westmoreland, người được báo chí gọi là vị Tướng bại trận tại Việt Nam (The General Who Lost Vietnam) áp dụng trong nhiều năm. Những nhà bình luận quân sự chỉ trích chiến thuật dùng lực lượng hùng hậu để truy lùng giặc của Westmoland là không đúng. Chiến thuật nầy chỉ có kết quả khi đối phương chấp nhận đương đầu, nhưng quân Bắc Việt vào thời điểm đó, họ tránh né trong những cuộc hành quân lớn, họ rút sâu vào rừng hoặc vượt qua biên giới Cao Miên, Lào để bảo toàn lực lượng.

Nếu họ sử dụng những vị Tướng tài như Tướng Harold K. Johnson, Frederick C. Weyand, v,v,. thì có lẽ người lính Mỹ đã hồi hương sớm, ít thiệt hại sau khi đã hoàn thành mục đích Kiềm Chế Trung Cộng. Và mức độ thiệt hại mà quân đội hai phía Việt Nam sẽ ít hơn, nhất là con số thiệt hại nhân mạng dân lành sẽ thấp hơn, mức độ nghèo nàn, đói rách, lạc hậu của người dân Việt Nam sẽ ít hơn, và trên hết hận thù không dai dẳng như ngày hôm nay.

Vấn đề viện trợ quân sự cho Miền Nam cũng góp phần trong chánh sách "phủi tay" của Hoa Kỳ. Từ con số 2.8 tỉ năm 1973, còn 1 tỉ năm 1974 và 300 Triệu cho năm 1975. Và cuối cùng, tháng 12 năm 1974 quốc hội Hoa Kỳ quyết định cắt hết viện trợ quân sự, chỉ 55 ngày sau là Việt Nam Cộng Hoà sụp đổ. Không có quân đội nào đánh giặc mà không có vũ khí, hoặc viện trợ vũ khí, chỉ trừ "truyền thuyết" Quân Giải Phóng với tay không bắt được máy bay Mỹ.

Không ai kéo lịch sử lùi lại được. Người gây ra cuộc chiến vì nhiệm vụ quốc tế cộng sản phải thành khẩn thú nhận trách nhiệm lịch sử. Không chấp nhận hôm nay, trong tương lai lịch sử cũng sẽ ghi lại bởi chính con cháu chúng ta, họ đọc lịch sử từ hai phía, họ đọc lịch sử thế giới, họ sẽ viết lại sự thật mà thế hệ cha ông họ đã trải qua. Đó là chính sử chứ không phải tài liệu tuyên truyền, xuyên tạc, bóp méo sự thật mà người cộng sản dùng bạo lực để bóp méo và gọi là lịch sử.

Họ phải thành tâm Hoà Giải Hoà Hợp với những nạn nhân của họ, với đồng bào trong nước để xây dựng lại sức mạnh dân tộc để chống lại giặc Tàu. Làm chậm trễ sẽ mất nước và tội của họ sẽ chồng chất thêm với đất nước và dân tộc. 

Đây là bộ phim phản ảnh một phía, trình bày phân nửa sự thật, không xứng đáng bỏ thời giờ xem. Điều nầy tôi đã viết trên Yahoo, nhưng 15 phút sau bị gỡ xuống. Hy vọng Burns và Novick sẽ đọc và nhìn lại vấn đề, nếu họ muốn trình bày một số khía cạnh thật về chiến tranh Việt Nam./.

5/9/2017

tt


Quan điểm của tác giả thật vững vàng. Tôi hoan nghênh bài viết này
của Ông NNS. Tôi từng bước trong tro tàn của chiến cuộc Viêt Nam mà ra hải ngoại. Tôi đã từng chịu đựng hàng nghìn quả pháp thu rót vào trận địa của chúng tôi trong nhiều ngày. Tôi  không quên An Lộc. Tôi  không quên Tết Mậu Thân. Tôi không quyển nhưng ngày nếm mật nằm gai trong các nhà tu CSVN, cùng như tôi không quên SaiGon thương yêu của tôi. Tôi không quên Việt Nam và tôi không quên mối hận đối với những tên CSVN suốt đời tôi. Tôi đã viết lên thành sách để chứng minh rằng vết hằn sâu quắm giữa những người CSVN và người Việt yêu tụ do của Miên Nam VN không bao giờ có thể hàn gắn được.
Thành thật cảm ơn Ô. NNS.
Văn Nguyên Dưỡng
 

1 commentaire:

  1. Quan điểm của tác giả thật vững vàng. Tôi hoan nghênh bài viết này
    của Ông NNS. Tôi từng bước trong tro tàn của chiến cuộc Viêt Nam mà ra hải ngoại. Tôi đã từng chịu đựng hàng nghìn quả pháp thu rót vào trận địa của chúng tôi trong nhiều ngày. Tôi không quên An Lộc. Tôi không quên Tết Mậu Thân. Tôi không quyển nhưng ngày nếm mật nằm gai trong các nhà tu CSVN, cùng như tôi không quên SaiGon thương yêu của tôi. Tôi không quên Việt Nam và tôi không quên mối hận đối với những tên CSVN suốt đời tôi. Tôi đã viết lên thành sách để chứng minh rằng vết hằn sâu quắm giữa những người CSVN và người Việt yêu tụ do của Miên Nam VN không bao giờ có thể hàn gắn được.
    Thành thật cảm ơn Ô. NNS.
    Văn Nguyên Dưỡng

    Văn Nguyên Dưỡng
    Nghe và đọc truỵên về tướng Lê Văn Hưng qua bài viết của trung tá Văn Nguyên Dưỡng.
    Đọc tài liệu Lessons From The Viet Nam War, auteur Văn Nguyên Dưỡng.

    RépondreSupprimer