Mùa hè đã đến âm thầm nhất năm 2021, có lẽ vì khí hậu năm nay thật tồi tệ.
Mùa Xuân đã bắt đầu với những phong tỏa, cách ly vì con Cúm Covid, tháng tư nằm nhà và bị nhiễm bệnh. Tháng năm lại tiếp tục mưa không thua gì tháng tư đã qua và sau vài tuần tháng sáu trời có vẻ bình thường trở lại thì nay tháng bảy, cũng lại mưa gió liên tục, 5 ngày trên bảy.
Ngồi xoá lại những email xưa mà anh Thanh Thanh đã gửi vào groupe, nay tôi lưa lại trong Blog để anh chị nào muốn tìm lại chút kỷ niệm xa xưa, có thể vào đây đọc bài thơ song ngữ của tác giả chuyển dịch Thanh Thanh.
Cám ơn anh đã gửi những bài viết và bài dịch rất sát nghĩa và thật vần,và dịch nghĩa đã khó và lại làm thơ dịch càng khó hơn.
Kính mời quý anh chị cùng thưởng thức.
Caroline Thanh Hương
Thấy lạ xa…ồ… đây là góc phố !
Chợt biết mình…Từ Thức năm xưa
Trường học… còn…một bức tường sắp đổ
Rũ đầu im…khóc lặng mấy gốc dừa.
Thầy, bạn, gái, trai, bảng xanh, phấn trắng
tập vở, mực xanh, chép, học hán văn
bán tự vi sư… làm sao quên lãng
Ghi khắc trăm năm , ghi khắc ngàn năm
Thủa ấy học trò, đẹp thay dĩ vãng !
Vẫn bóng hình xưa chung thủy trở về
Thương nhớ vô cùng, ơi thương nhớ ơi !
How strange, oh, this is the street corner perhaps!
I suddenly realize I have just got back from Elysium:
The school... only a remaining wall... going to collapse,
Some coconut trees droop as if to cry, dull and dumb.
Teachers, friends, girls, boys, black board, white chalk,
Copybooks, blue ink, writing/learning Classic Chinese.
Teaching even half a word is a teacher, how to balk?
I would keep in mind my whole life, the sense to seize.
They were so beautiful those school days, that dear past!
The old beloved images faithfully return, each cheers.
How morosely I miss you, sempiternal souvenirs in me!
Translation by THANH-THANH
\