Đọc thơ Trần Văn Lương và mời nghe nhạc chọn lọc của Blog Báo Mai.
Có lẽ sau cơn mưa, trời lại sáng đó anh Lương ạ, vì đây chỉ là Mưa Cuối Năm, đầu năm thì chưa ai biết được "Nắng mưa là bệnh của trời"...
Cám ơn anh Lương và kính chúc anh Lương cùng quý anh chị những ngày chờ năm mới luôn vui vẻ, bớt buồn khi nghĩ đến quá khứ vì dù chúng ta đã qua thế kỷ mới.
Thế hệ bây giờ, chỉ có họ biết họ muốn gì cho đất nước của họ đang sống hay muốn sống ra sao.
Caroline Thanh Hương
tt tt
Kính gửi đến quý anh chị con cóc cuối tuần.
Dạo:
Quay về đánh bạn với tinh,
Lầm tay liễu ngõ, thấy mình trắng tay.
Cóc cuối tuần:
Mưa Cuối Năm
Mưa rỉ rả rập rình
Như lời kinh cứu độ.
Người ngượng ngùng xấu hổ,
Buồn khổ chuyện vừa qua.
Từng giọt vỡ xót xa
Trong tim già lạnh cóng.
Câu kinh dường lạc lõng,
Lúng búng chẳng nên lời.
Thoảng trong tiếng mưa rơi,
Có tiếng cười băng giá,
Tiếng ngọt ngào lơi lả
Dối trá của tình đời.
Người ngước mắt nhìn trời,
Lòng rối bời trăm mối,
Vừa thẹn thùng biết lỗi,
Vừa tiếc nuối vu vơ.
Trách mình tóc bạc phơ
Còn ngây thơ khờ dại,
Đem tiền về quê rải,
Mong hái mận bẻ đào.
Tai nghe tiếng thì thào,
Ngọt ngào và êm ái,
Của những người con gái,
Đã từng trải gió sương.
Chân men lối đoạn trường
Đến Thiên đường giả tạo.
Hồn say mê mộng ảo,
Tưởng chồn cáo là tiên.
Nhưng khi mỏi hết tiền,
Nàng tiên thành ác quỷ.
Như ăn mày mất bị,
Người về Mỹ trắng tay.
Vợ con ở chốn này,
Sau bao ngày chới với,
Quyết không còn biết tới
Kẻ phơi phới phụ tình.
x
x x
Người dừng bước lặng thinh,
Giận mình xưa nghĩ quẩn.
Chỉ mảy may lầm lẫn,
Mà chuốc hận trăm năm.
Gió dần rít lạnh căm,
Át lời ăn năn muộn.
Lá vàng con nước cuốn,
Luống cuống bám nhành rong.
Giông bão nổi trong lòng.
Non Bồng đà mất lối,
Lượn lờ trong bóng tối
Câu tiếc hối trễ tràng.
Trần Văn Lương
Cali, 1/2024
Báo Mai Music_57 " Trên Đầu Súng "
|
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire