Caroline Thanh Hương
Cám ơn những tranh vẽ của anh Mùi Quý Bồng,
Caroline Thanh Hương
Thơ : VÒNG TAY EM ( Song An Châu )
Thơ : ÁO TRẮNG ( Nắng Cali )
ÁO TRẮNG, ÁO VÀNG, ÁO ĐỎ
Áo trắng, hồn nhiên của lúc xưa
Vẫn còn vương vất ở mỗi mùa
Tâm hồn trinh bạch chưa vương đến
Bao cuộc trầm luân gió đẩy đưa
Áo vàng, tràn ngập nỗi đau thương
Từ thuở xa lìa bạn, mái trường
Vào cuộc đổi đời, nhanh nhẹn bước
Cam lòng nhận chịu những sầu vương
Áo đỏ, chập chùng mất giáng hương
Vì theo Đảng dạy, phải một đường
Cộng Nô, đời sống không gì thiếu
Tàn cuộc, con người chịu vất vương
Tiếu Hi Hi
Cám ơn anh LMST đã chia sẻ những sáng tác nhạc của anh.Caroline Thanh Hương
SUBJECT: DAY
MA DI …
LYRICIST: THANH
NGUYEN
MUSIC
COMPOSER: LMST
HARMONIST: LMST
SINGER: Chua
co
YOUTUBE: Chua
co
INDEX: www.lmstflorida.com
*Xin
phep tac gia Thi si cho duoc cong tac phan am nhac
va
duoc pho bien bat vu loi tren mot so Dien dan bon phuong
*When
I give you my time, I’m giving you a portion of my life.
NHAC
PHAM KHAC CUNG TAC DE TAI:
www.lmstflorida.com/?1765 Dat Nuoc Minh Ngo Qua Phai
Khong Anh (Tran Thi Lam)
Cám ơn bài sưu tầm của chị Cathy.
Caroline Thanh Hương
Mẹ đúng là điều xinh đẹp nhất, tuyệt vời nhất của cuộc đời con! Con yêu mẹ nhiều!
Làm
mẹ là công việc khó nhất trên đời này đấy, bạn có biết không? Vì mẹ
dường như phải biết tất cả mọi thứ... Từ việc nhà, việc cơ quan, rồi
việc chăm sóc chồng con, trở thành một người luôn kiên nhẫn lắng nghe,
rồi khéo léo thấu hiểu và an ủi. Mọi chuyện khó khăn, cứ có mẹ là sẽ ổn
hết. Bởi mẹ luôn làm tốt tất cả mọi thứ bằng tình thương yêu với ngôi nhà nhỏ, nên thật tuyệt vì con có mẹ trên cuộc đời này.
Cảm ơn mẹ yêu!
Cảm ơn mẹ đã mang nặng đẻ đau, đã trải qua những ngày nặng nề và khó chịu để đưa con tới cuộc đời này.
Cảm ơn mẹ vì những câu chuyện cổ tích mẹ vẫn kể hàng đêm, rồi từ đó những ước mơ của con cũng được chắp cánh.
Cảm ơn mẹ vì đã để cho con thoải mái và vui vẻ nhất, ấm áp nhất cho tới lúc ngủ.
Mẹ ở cạnh con mà cả đêm không ngủ...
Mẹ ủng hộ con trong những quyết định, mong muốn ngốc nghếch nhất...
Mẹ chiều chuộng cho tất cả những thú vui của con...
Cảm ơn mẹ vì đã chăm sóc con từng ly từng tí lúc ốm đau...
... vì những cái hôn đã cho con yêu thương và động lực.
Có mẹ, ngày nào cũng là ngày hạnh phúc! Con yêu mẹ nhiều lắm, mẹ ơi!
Theo Tuk Tuk / Trí Thức TrẻCám ơn những tranh vẽ của anh Mùi Quý Bồng,
Cám ơn anh Đỗ Hiền đã gửi bài về ẩm thực.
Caroline Thanh Hương
Với mối lo ngại về môi trường bị ô nhiễm, những thực phẩm nào được nêu ra dưới đây mà chúng ta không tìm mua được hay không đáng tin cậy nữa, thì các anh chị cứ tự ý chế biến theo những tôm cá chúng ta mua được từ những nơi được đánh cá an toàn. Chỉ cần chúng ta không quên những món ăn Việt Nam cổ truyền, nhất là những món ăn miền Nam nước Việt Nam.
Dưa cải muối thì chúng ta cũng tự làm mà dùng.
HUONGXUAN2016: Làm dưa cải muối an toàn và đọc bài phân tích của Huỳnh Chiếu Đẳng về món ăn này.
Thay vì xài nước tương, chúng ta có thể thay thế bằng nước nêm Maggie.
Thay vì xài mắm, chúng ta có thể mua cá muối anchois
1. Trứng hấp nấm
Nguyên liệu:
Trứng gà, nấm rơm, ngò (rau mùi), thịt xay, tiêu, nước nắm.
Cách làm:
Sơ chế các nguyên liệu: ngâm rửa sạch ngò; ngâm nấm rơm
trong nước có hoà một chút xíu muối, sau đó lấy ra, cắt đi những phần đầu đen rồi
cắt đôi miếng nấm.
Sau đó, đập trứng gà vào bát, thêm thịt xay rồi đánh đều
lên. Thêm nấm và ngò vào rồi nêm nếm thêm nước mắm và tiêu cho vừa ăn.
Cuối cùng, cho bát trứng vào nồi hấp trong khoảng 30
phút. Khi trứng chín, lấy bát ra và ăn ngay khi món ăn còn nóng.
2. Đậu phụ chiên trứng
Nguyên liệu:
- 1 quả trứng, khuấy tan trong bát
- 3 nhánh hẹ, thái nhỏ
- 1 chút muối tiêu
- 1 hộp đậu hũ, cắt miếng dày 1cm
- Bột bắp
- Dầu để chiên
- Nước chấm: 1 muỗng canh dầu mè; 1 muỗng canh nước sôi;
1 muỗng canh xì dầu; 1 muỗng canh hành lá xắt nhỏ; 1 quả ớt xắt nhỏ; 2-3 lá mùi
xắt nhỏ; 1 muỗng cà phê vừng rang
Cách làm:
Hẹ thái nhỏ, trứng khuấy tan rồi cho lá hẹ vào trộn đều,
thêm chút muối và hạt tiêu.
Đậu phụ cắt thành các lát có độ dày 1cm và rộng 4cm. Lăn
đậu qua bột bắp để bột bắp bám đều xung quanh đậu sau đó nhúng vào bát trứng.
Cho dầu vào chảo, đun nóng. Sau đó cho đậu vào chiên cho
đến khi vàng đều các mặt. Vớt ra đĩa.
Trong một bát, kết hợp các nguyên liệu làm nước chấm.
Khi ăn, chấm đậu phụ chiên trứng nóng với nước chấm vừa
pha.
3. Lạc rang muối
Nguyên liệu:
- 100g lạc (chọn loại chắc hạt)
- ¼ chén dầu ăn (60ml dầu)
- Bột canh vừa đủ
Cách làm:
Lạc đem rửa sạch, để ráo.
Cho lạc cùng với dầu ăn vào trong chảo. Bật bếp, để lửa ở
mức nhỏ vừa, dùng đũa đảo đều lạc.
Sau 4-5 phút, lạc bắt đầu có những âm thanh nổ lách tách
hoặc cho đến khi lạc chín thì tắt bếp, lắc chảo một lát, sau đó, đổ lạc ra rây
để lọc bỏ dầu.
Để lạc ra bát, thêm bột canh vừa đủ vào, đảo đều cho bột
canh bám đều lạc. Để lạc nguội thì thưởng thức cùng cơm trắng.
Đặc biệt lạc rang muối ăn cùng dưa cải muối rất ngon.
4. Cá khô kho quẹt
Nguyên liệu:
- 350gr thịt ba chỉ có mỡ nhiều 1 chút; 1 chén cá khô; 3
củ hành khô thái lát mỏng; 4 tép tỏi băm; 1 trái ớt sừng băm; 1 nhánh hành lá
thái nhỏ; 4-5 trái ớt thái khoanh nhỏ
- 5,5 muỗng canh nước mắm, 4 muỗng canh đường, 1 muỗng
canh nước lạnh, 1 muỗng cà phê tiêu, 1/2 muỗng cà phê ớt khô, 1 muỗng canh ớt
sa tế hòa chung trong một bát.
Cách làm:
Thịt ba chỉ rửa sạch lọc bỏ da. Thái thịt từng miếng nhỏ.
Cá khô ngâm vào nước 10 phút, sau đó đổ ra rổ.
Bắc chảo lên bếp. Cho chút xíu dầu, chờ dầu hơi nóng là
cho thịt vào xào với lửa vừa. Bạn cứ xào qua xào lại 1 lúc cho thịt heo tứa mỡ,
có màu vàng nâu thì cho hành tím, ớt sừng và tỏi vào xào 2 phút.
Kế đến cho cá khô vào xào 5-6 phút.
Cuối cùng cho chén nước mắm vào cùng với ớt hạ lửa thấp
riu riu cho đến khi nước mắm keo lại, thịt cá có màu đẹp thì cho hành lá và ớt
thái nhỏ đảo đều là tắt bếp.
Cá khô kho quẹt cho ra nồi nhỏ, rắc chút hành lá thái nhỏ
và vài trái ớt. Món này dùng với cơm kèm theo rau luộc hay dưa leo, xà lách đều
ngon.
5. Tóp mỡ rim mắm
Nguyên liệu:
- 1kg mỡ phần
- 1 thìa to nước mắm, 1 thìa to dấm, 1/2 thìa to đường, 1
thìa to nước, 1 thìa nhỏ mì chính, ớt và ớt bột.
Cách làm:
Mỡ phần thái nhỏ rồi cho vào chảo rán và đảo đều tay đến
khi thành tóp thì vớt ra.
Nước mắm, dấm, đường, bột ớt, ớt và mì chính hoà tan đều
vào một bát.
Hành thái nhỏ phi thơm rồi đổ nước mắm vào đun đến khi sệt.
Cho tóp vào đun và đảo đều tay trong vòng 2 phút là được.
Tóp mỡ rim ăn cùng với cơm nóng hay xôi nếp nóng rất
ngon!
6. Mắm chưng thịt
Nguyên liệu:
- 350gr thịt ba chỉ
- 150gr mắm cá linh hay cá lóc
- 3 tép tỏi băm nhỏ
- 1 muỗng cà phê tiêu
- 2 muỗng canh đường
- 2 trứng gà (lấy 1 lòng đỏ để riêng trong bát, đánh tan)
- 1 trái ớt băm
- 1 củ hành tím băm nhỏ
Cách làm:
Mắm cá lóc bỏ xương băm nhỏ. Thịt ba chỉ rửa sạch, thấm
khô, băm nhỏ.
Thịt, mắm, các gia vị và nguyên liệu phía trên cho hết
vào bát.
Trộn đều lên cho thịt ngấm gia vị.
Nấu 1 nồi nước sôi. Cho tô mắm vào xửng hấp 25 phút.
Qua 25 phút bạn mở nắp nồi đổ lòng đỏ trứng lên mặt tô mắm,
trang trí ớt hành khô.
Đậy nắp lại hấp thêm 5-7 phút nữa là mắm chín.
Mắm chưng tuy làm rất đơn giản, nhanh gọn mà đưa cơm vô
cùng.
7. Măng tươi xào hành
Nguyên liệu:
- 500 g măng tươi
- Hành lá
- Hành khô băm nhỏ
- Gia vị, bột nêm, hạt tiêu
- Dầu ăn
Cách làm:
Măng củ tươi mua về, bóc lớp vỏ ngoài, rửa lại với nước,
thái miếng vừa ăn, lưu ý không thái dầy quá, ngâm lại với nước trong vòng 30
phút, bóp lại sạch với muối giảm bớt vị hăng của măng, rửa lại với nước.
Đem măng luộc chín mềm, vớt ra, để ráo nước, luộc lại
thêm lần nữa để măng bớt đắng, vớt ra để ráo nước.
Đặt chảo lên bếp, đợi chảo nóng cho hai thìa dầu vào cho
hành vào phi thơm, cho măng vào xào 15 phút.
Lưu ý: nếu khi xào măng bị khô bạn cho thêm chút nước
dùng vào, cách này làm măng ngọt hơn, khi ăn măng sẽ mềm mà không bị khô.
Cho gia vị, nước mắm, hành lá thái nhỏ vào cho vừa ăn, đảo
đều.
Cho măng xào hành ra đĩa, rắc thêm hạt tiêu cho thơm và
thưởng thức.
8. Tép khô rang khế
Nguyên liệu:
- 200g tép khô
- 1 quả khế chua
- Muối, hạt nêm, hạt tiêu và nước mắm
- Hành khô và tỏi
- 1 nhánh hành lá.
Cách làm:
Ngâm tép vào thố nước lạnh, dùng tay khuấy đều để cát lắng
xuống. Đổ nước bẩn đi, lặp lại lần thứ hai để tép được sạch. Nếu dùng tép tươi,
bạn chỉ cần rửa sạch tép với nước muối pha loãng.
Đổ tép lên rổ cho ráo nước, trộn vào tép nửa thìa nhỏ muối.
Khế rửa sạch, xắt bỏ viền, rồi xắt thành lát nhỏ.
Hành lá rửa sạch, thái nhỏ. Hành khô, tỏi bóc vỏ, thái
lát.
Đun nóng dầu ăn, phi hành khô và tỏi thơm, đổ khế vào xào
tầm 3 phút.
Tiếp theo đổ tép vào đảo đều, nêm vào một thìa nhỏ nước mắm,
nửa thìa nhỏ hạt nêm, nửa thìa nhỏ muối, dùng đũa đảo đều.
Nếm nếm lại tùy theo khẩu vị của bạn, tắt bếp rắc hành lá
và tí hạt tiêu lên bề mặt tép. Múc ra dĩa làm món mặn ăn với cơm.
Món ăn thích hợp ăn với cơm trắng.
9. Dưa cải muối xào tóp mỡ
Nguyên liệu:
- Dưa cải muối: 3 bát ăn cơm
- Mỡ phần: 0,5 kg
- Cà chua: 1 quả
- Gia vị, mắm, đường.
- Dầu ăn.
Cách làm:
Dưa cải muối mua ở chợ rửa sạch, bóp với nước sạch để bớt
chua (nếu dưa chua vừa thì chỉ cần rửa sạch, không cần bóp).
Mỡ phần thái nhỏ rồi cho vào chảo rán và đảo đều tay đến
khi thành tóp thì vớt phần cái ra. Phần nước để nguội rồi cất tủ lạnh ăn dần.
Cà chua rửa sạch, bỏ bớt hạt, thái nhỏ.
Đổ ít mỡ nước vừa làm tóp ở trên vào chả, cho dưa vào chảo
xào với ít gia vị, ít mắm và đường. Xào trong khoảng 10 phút thì cho tóp mỡ và
cà chua vào đảo đều tay cho đến khi cà chua mềm ra là được.
Lưu ý: Món dưa cải muối xào tóp mỡ có độ chua mặn vừa phải
nếu không sẽ rất khó ăn.
10. Cá cơm khô rang chua mặn ngọt
Nguyên liệu:
- 200gr cá cơm khô
- 1 quả chanh, 2 quả ớt, 1 củ tỏi.
- 2 thìa nước mắm, 2 thìa cà phê đường, mỳ chính.
Cách làm:
Cá khô cho vào rửa với nước nóng già 2 lần cho sạch hết bẩn,
sau đó vớt cá ra rổ để cho ráo nước.
Tỏi bóc vỏ băm nhỏ, ớt bỏ hạt băm nhỏ cùng tỏi, chanh vắt
lấy nước cốt bỏ hạt.
Trộn hỗn hợp nước mắm, chanh, tỏi, đường, mỳ chính vào với
nhau.
Bắc chảo lên bếp, cho nhiều dầu ăn, để đến khi dầu nóng
già thì cho cá vào, để nhỏ lửa cho cá vàng và giòn.
Sau khi cá đã vàng múc hết dầu ăn ra, để chảo cá lên bếp
cho cá được khô thêm chút nữa.
Đổ hỗn hợp nước mắm đã pha ở trên vào chảo, đảo đều thêm
3-5 phút cho tỏi thơm và gia vị ngấm vào cá.
Cho ra đĩa và thưởng thức. Món này ngon nhất là dùng với
cơm trắng.
Theo Tùng Anh (Gia đình xã hội
Cám ơn chị Người Phương Nam đã tiếp chuyển nhiều bài sưu tầm.
Caroline Thanh Hương
Nhiều chuyện Hay của Blog Người Phương Nam -
Caroline Thanh Hương
Nhiều chuyện Hay của Blog Người Phương Nam -
Mời đọc
* Suy ngẫm
Thơ tranh đặc sắc
Youtube chọn lọc
Hình ảnh ý nghĩa
Người Phương Nam
Cám ơn Hương Kiều Loan đã tặng hình cho những bài thơ Cái Lưỡi
Caroline Thanh Hương
CÁI LƯỠI
Caroline Thanh Hương
CÁI LƯỠI
Gớm thay cái
lưỡi vốn không xương
Nói dọc nói
ngang cả vạn đường
Đổi trắng
thay đen ôi khó đoán
Vo tròn bóp
méo thật khôn lường
Lọc lừa lẻo
mép đầy nhân nghĩa
Lật lọng
cong môi thật bất lương
Vì nó khối
anh nên chức phận
Và bao người
lại vướng tai ương
Nhất Hùng
Hoa Thịnh Đốn
29/7/2016
Bạn Nhất
Hùng làm thơ Đường rất nhanh và nhiều có lẽ không thua gì Ngân Giang nữ sĩ ,
người nổi tiếng nữ tài từ hồi sáu tuổi có tới năm sáu ngàn bài đã than buồn tủi
vì không kẻ họa :
THƠ GỬI BẠN
TRÚC
Bạn Trúc
hay chăng nỗi tủi hờn ?
một đêm
xuân lạnh tựa câu lơn
Thơ không
kẻ họa ,đàn long phím
Cờ chẳng
ai mời, vẽ cạn sơn ....
......
Đề tài
Cái Lưỡi bạn Nhất Hùng đã đưa lên cả tuần mà vẫn chưa ai họa ...Sợ bạn thơ cũng
vướng nỗI buồn của nữ sĩ Ngân Giang, Lạc Thủy liều họa đại không hay ho
gì mong bạn Nhất Hùng châm chước .
CÁI LƯỠI
Cái lưỡi trời
sinh chẳng có xương !
Ăn không bảo
có đủ trăm đường :
Trông dài
nói ngắn khôn người cãi ?
Thấy trắng
kêu đen khó kẻ lường !
Quý nữ khen
bừa :trang hữu nghĩa !
Buồn nam mắng
đại : thứ vô lương!
Ngọt ngào ,đắng
đót đều do nó :!
La cả người
hiền :loại dở ương !
LTĐQB
C Á
I L Ư Ỡ I
Cái lưỡi
chỉ là vật thiếu xương
Uốn eo
lấp léo khéo trăm đường
Cũng do
cái não tài suy đoán
Đối mặt
người khôn, dại, phải lường
Với kẻ
hiền nhân, câu tín nghĩa
Người
hèn, sử dụng kiểu vô lương
Ai ai nếu
biết tìm an phận
Vẫn phải
hòa đồng, tránh nạn uơng
Tiếu Hi Hi
Kính gởi anh
Nhất Hùng,
Tiếp bài hoạ của
anh Lạc Thuỷ và niên trưởng Trần trọng Thiện.
Thanh Khang
cũng xin góp họa bài CÁI LƯỠI cho vui.
CÁI LƯỠI
Thịt mềm,uốn
éo quả không xương,
Khi nói dèm
pha đủ mọi đường.
Nếm ngọt chê
chua sai sự thật,
Đặt điều lẽo
mép khó mà lường!
Người trên có
chức lo tâng bốc,
Kẻ dưới ngu
ngơ chận bớt lương.
Bỡi nó nên chồng
xa cách vợ,
Gây bao phiền
não,quá tai ương.
Thanh Khang
Toronto
2-8-2016
Cám ơn anh Nhất Hùng, anh Hư Hao, anh Đỗ Quý Bái, anh Trần Trọng Thiện đã đóng góp thơ và cho đọc thơ bạn hữu.
Xin báo dùm với họ thơ được lưu lại nơi đây, nếu anh chị ấy không đồng ý thì tôi sẽ lấy xuống.
Caroline Thanh Hương
Xin báo dùm với họ thơ được lưu lại nơi đây, nếu anh chị ấy không đồng ý thì tôi sẽ lấy xuống.
Caroline Thanh Hương
NHƯ CÁI NỢ
Cứ như Tằm, mải
miết buông tơ
Chưa nhả chữ
ra, cứ vật vờ
Nghe trái tai,
không đành lẳng lặng
Thấy gai mắt,
chẳng thể ơ hờ
Tâm viên, vọng
động ngay khi tỉnh
Ý mã, luông tuồng
cả lúc mơ
Cứ viết lăng
nhăng hầu giải tỏa
Nghĩ gì cần tỏ,
tỏ trong thơ
Nhất Hùng
Tự vấn
Không
phải hùng anh, không phải hèn
cũng
không hàm hố chuyện bon chen
Làm
thơ, chụp ảnh hay văn nghệ
xin gởi
lại người chuyện chê khen.
Chút
tình lẩm cẩm cần bày tỏ
Thành nợ
văn chương vẫn luyện rèn.
Mở
lòng, thành thật và tự vấn
Kính
người, sửa ta rất nên nhen.
hưhao
CHÂN DUNG TỰ HỌA
Tôi dang hai cánh tay đàn bà
ôm lấy cuộc đời đầy lửa đạn
tôi đã sống như loài bò sát
với đôi ngươi và những mấu chân
tôi đã bám lì mặt đất yêu thân
tôi đã bám, như loài rắn rết
rồi tôi sẽ xa anh và xa hết
tôi chết đi xin người rũ cờ tang
khóc thương tôi, như đã khóc thương
chàng...
Khóc thương tôi, chỉ vì tôi đã khóc
tôi đã đổ một trùng dương lệ ngọc
tôi vốn nòi khóc mướn thương vay...
tôi chẳng là gì hết của hôm nay
tôi, sinh vật đã già như cây cỗi
tay móng nhọn che mặt trời tiếc nuối
mặt mày nhăn như loài cú rừng hoang
như con mèo đêm mỗi tối lang thang
trong ngõ ngách lên lời than thở vội...
Tôi từ chối sống bằng-cây-cối
để sa sút, tôi trở thành cỏ dại
tôi đã góp hai bàn tay tội lỗi
vào cuộc đời tôi thệ thốt yêu đương
tôi, đàn bà, với trăm nỗi xót thương
đã tham dự chiến trường không dám hỏi
hỏi giùm tôi, xin hỏi giùm tôi với!
khóc thương tôi, xin hãy khóc thương
nàng...
SELF-PORTRAIT
I open both my feminine arms
to embrace this life full of fire and sword;
I have lived like what reptilians afford
with a couple of pupils and the clinging feet;
I have stuck obstinately to this earth so sweet;
I have clung to it like a snake or centipede,
then I get away from you and all in deed.
On my death please sing the mourning hymn
to cry and regret me just as you did Him...
Grieve for me because I have wept,
I have shed an ocean of pearl tears well kept,
for I am by birth a compassionate artiste...
I am today nothing at all and at least.
I am already as old a creature as a stunted tree,
with sharp-nailed hands to shade the sun free,
with a wrinkled face like a wild owl
or a she-cat each night wandering to scowl
in the blind alleys to repeatedly lament...
I have refused, for living equal to trees a bent,
to fall into decay; I have become a weed
contributing my two hands to sinful deed
in the life where I have vowed love.
I, with a lot of compassion of a dove
have taken part in the battle daring not ask.
Question for me, please question for me, unmask!
Grieve for me, please cry and regret Her...
Translation by THANH-THANH
Cám ơn anh Nguyễn Đức Giang đã chuyển bài Đa Thọ, Đa Khổ của Hoàng Hải Thuỷ
Mời quý anh chị đọc mà đoán biết tương lai của mình, người trước, ta sau.
Đa thọ đa khổ!
Tôi không cho là người già bị nhục. Tôi thấy người ta càng nhiều tuổi càng khổ. Khổ vì không còn hưởng thụ gì được sự đời mà phải chịu những bệnh tật do già yếu sinh ra : Người già không tự lo được cho thân mình, mắt mờ, tai điếc, trí nhớ mất, sống nhờ người khác. Người già vua chúa hay cùng đinh, tỷ phú hay anh nghèo rớt một xu dính túi không có, kẻ quyền uy chấn động thế giới một thời hiển hách, hay anh phó thường dân cả đời cơm nhà, quà vợ, khi tuổi già đến đều có những nỗi khổ như nhau.
Người ta qua 60 tuổi được kể là già. Ở Việt Nam những năm 1940 - 1950 người 50 tuổi được gọi là cụ. Khổng Tử chỉ nói về Người đến tuổi 70 : “Thất thập nhi tùy tâm sở dục”. Tôi nghĩ ông muốn nói : “Người bẩy mươi tuổi muốn làm gì thì làm”. Nhưng người bẩy mươi tuổi còn làm gì được nữa. Người bẩy mươi cả Bốn Tứ Khoái đều không hưởng được, không làm được.
Năm nay - 2013 - tôi tám mươi tuổi. Một ngày đầu Xuân Kỳ Hoa Ðất Trích 2013, tôi viết bài này. Năm 2000, khi chia tay nhau lúc nửa đêm ở trước một Nhà Dành Cho Người Già Thu Nhập Thấp - Housing for Old Seniors Low Income - ở San Jose, ông bạn già của tôi nói : “Ðọc những bài viết của toa để nhớ, để thương Sài Gòn của chúng ta”. Ông cầm tay tôi : “Viết. Viết nữa. Viết
đến năm toa tám mươi. Viết cho bọn moa đọc”. Ðêm mùa đông San Jose lạnh giá bao quanh chúng tôi khi chúng tôi từ biệt nhau, chúng tôi bắt tay nhau lần cuối.
Năm 2000 tôi 68 tuổi. Ông bạn HO già hơn tôi năm, sáu tuổi, tôi không biết hôm nay ông còn ở cõi đời này hay không. Thời gian và không gian làm chúng tôi không biết nhau sống chết ra sao. Tám mươi tuổi tôi vẫn viết. Tôi không còn viết phóng tác truyện dài. Tôi viết những bài như bài này.
Thời gian Sống, Yêu và Viết của tôi không còn bao lâu nữa, nên với nỗi Buồn vì phải xa mãi những người tôi yêu thương, hôm nay tôi viết những dòng chữ này.
o O o
Tôi bị ám ảnh bởi cái Chết, tôi ghét Chết, tôi sợ Chết, tôi không muốn Chết. Không phải bây giờ trong tuổi già, tuổi gần đất, xa trời, tôi mới sợ Chết, tôi sợ Chết từ những năm tôi năm, sáu tuổi, khi tôi bắt đầu biết suy nghĩ.
Nhà tôi ở cuối thị xã Hà Ðông, nhà có lầu, tiếng Bắc là nhà gác, nhà hai tầng. Trên gác nhìn ra tôi thấy cánh đồng với những nấm mồ rải rác trong những ô ruộng, ở gác sau nhìn ra tôi thấy Nhà Thương Hà Ðông và bãi tha ma ở cuối Nhà Thương. Những đêm mưa tôi thấy những chấm lửa lập lòe trong bãi tha ma. Về sau tôi biết đó là những ánh đèn của những người đi soi bắt ếch. Những năm xưa ấy tôi tưởng đó là những đốm lửa ma trơi.
Năm tôi năm, sáu tuổi, mẹ tôi 27, 28 tuổi. Tôi sợ mẹ tôi chết, người ta đem mẹ tôi ra chôn ở ngoài đồng. Mẹ tôi phải nằm một mình giữa cánh đồng vắng, lạnh, cô đơn, nơi mẹ tôi nằm ngập
nước, đêm đông, mưa phùn, gió bấc, mẹ tôi khổ biết chừng nào. Ðó là nguyên nhân thứ nhất làm tôi ghét Chết, tôi sợ Chết.
Mời bạn đọc một chuyện Sống, Yêu và Chết tôi thấy trên Internet.
* Trong phiên xử ở Tòa Án Phoenix, Arizona, bị cáo là Ông George Sanders, 86 tuổi, bị xử vì tội giết vợ. Tất cả mọi người có mặt tại tòa, từ công tố viên đến chánh án, kể cả con cháu của kẻ bị cáo, đều thấy bị cáo phạm tội giết người, nhưng tất cả đều cho rằng đây là trường hợp pháp luật nên thông cảm, thương hại, tha thứ hơn là trừng phạt kẻ có tội. Anh cháu của bị cáo George Sanderss nói trước tòa :
- Ông tôi sống để thương yêu bà tôi. Suối đời ông tôi làm mọi việc để bà tôi có hạnh phúc. Mối tình của ông bà tôi là mối tình lớn. Tôi tin ông tôi bị bắt buộc phải làm việc ấy vì yêu thương bà tôi, bà tôi chịu đau quá nhiều rồi, ông tôi không thể để bà tôi chịu đau nhiều hơn nữa.
Ông Sanders bị bắt Tháng Bẩy năm 2012 sau khi ông nói với cảnh sát bà Virginia, vợ ông, 81 tuổi, xin ông làm bà chết. Vì ông Sanders nhận tội nên tòa án không dùng đến đoàn bồi thẩm, nhưng ông vẫn có thể bị kết án đến 12 năm tù.
Bà Virginia bị bệnh nan y năm 1969, bà liệt bại, bà phải ngồi xe lăn. Năm 1970, ông bà sang sống ở Arizona vì khí hậu ở đây ấm nóng. Ông Sanders là Cựu Chiến Binh Thế Chiến II. Ông là người nuôi và săn sóc bà vợ. Ông nấu ăn cho bà, làm mọi việc trong nhà. Mỗi sáng ông giúp bà
trang điểm, mỗi tháng ông đưa bà tới Nhà Thẩm Mỹ để bà làm tóc, làm móng tay.
Năm tháng qua, sức khoẻ của ông Sanders suy mòn. Ông phải đặt máy trợ tim, ông không còn
săn sóc chu đáo được bà. Rồi bà Virginia bị ung thư phá ra ở chân, bà phải vào một Nursing home để người ta lo cho bà sống qua những ngày tàn cuối đời. Ông Sanders nói với những viên chức điều tra :
- Ðây là giọt nước làm tràn ly nước. Virginia nhất quyết không chịu vào Nursing home. Vợ tôi tự
cắt những ngón chân bị ung thối.
Ông nói:
- Vợ tôi xin tôi cho bà ấy chết. Tôi nói tôi không thể.
Vợ tôi nói:
- Anh làm được mà. Em biết anh làm được.
Sanders cầm khẩu súng lục, ông lấy khăn bông quấn ngoài khẩu súng, nhưng ông không sao bóp cò súng được.
Ông kể :
- Vợ tôi nói : Bắn đi anh. Cho em đươc chết.
Tôi nói lời cuối với vợ tôi:
- Em sẽ không cảm thấy đau.
Và :
- Anh yêu em. Vĩnh biệt em. Tôi nổ súng.
Trước toà, người con trai của ông Sandsers nói :
- Tôi muốn quí toà biết rằng tôi yêu thương mẹ tôi, tôi cũng yêu thương bố tôi như thế.
Steve Sandes, anh con, nghẹn ngào kể :
- Bố tôi yêu thương mẹ tôi trong 62 năm. Những đau đớn thể xác và việc chịu đau vô ích đã làm bố mẹ tôi đi đến quyết định ấy. Tôi không kết tội bố tôi. Với tôi bố tôi là người tôi cảm phục nhất.
Ông già George Sanders chỉ nói trong khoảng một phút, giọng ông run run :
- Tôi gặp Viginia năm nàng 15 tuổi, tôi yêu nàng từ năm nàng 15 tuổi. Tôi yêu nàng khi nàng 81 tuổi. Có nàng làm vợ là một ân phúc Thiên Chuá ban cho tôi. Tôi sung sướng được chăm sóc nàng. Tôi làm theo ý muốn của nàng. Tôi xin lỗi các vị vì vợ chồng tôi mà các vị phải bận lòng.
Ông Công tố đề nghị ông Chánh án không phạt tù giam George Sanders, ông nói tòa nên xử án treo. Ông Chánh án John Disworth nói ông đặt nặng tình nhân đạo trong vụ án này. Ông nói :
- Bị cáo phạm tội giết người, nhưng được tòa giảm nhẹ mức án.
Ông tuyên phạt ông già George Sanders 2 năm tù treo. Tù treo không bị cảnh sát kiểm soát.
o O o
Chuyện ông bà Sanders làm tôi suy nghĩ lan man. Tôi nhớ chuyện Cái Bát Gỗ tôi đọc những năm tôi 10 tuổi.
Anh con thấy ông bố già run tay, khi ăn hay đánh rơi bát cơm, bát vỡ. Anh làm cái bát bằng gỗ cho ông già ăn cơm. Ông có làm rơi bát, bát gỗ không bị vỡ. Một hôm anh thấy thằng con nhỏ của anh hí hoáy đục đẽo một cục gỗ, anh hỏi nó đục gỗ làm gì, con anh nói : “Con làm cái bát gỗ, để khi bố già, con cho bố ăn cơm”.
Chuyện - dường như - ở trong sách Quốc Văn Ðộc Bản - đã 70 năm tôi không quên nó - nó đây là chuyện Cái Bát Gỗ - nhưng chẳng có dịp nào tôi nhớ nó. Hôm nay tôi nhớ nó. Từ sau năm 1975 ở Hoa Kỳ Nhà Xuất Bản Xuân Thu in lại tất cả những sách Quốc Văn Giáo Khoa Thư, Luân Lý Giáo Khoa Thư. Nhưng sách Quốc Văn Ðộc Bản - sách có nhiều bài thật hay - thì không thấy in lại. Tôi không biết tại sao Quốc Văn Ðộc Bản không được in lại ở Hoa Kỳ. Tôi đã đọc lại tất cả những sách Giáo Khoa Thư được in lại ở Hoa Kỳ, tôi muốn đọc lại những bài trong Quốc Văn Ðộc Bản.
Tôi nhớ lâu rồi, từ những năm 1950 khi tôi chưa gặp Tình Yêu Vợ Chồng, tôi đọc trên trang sách nào đó lời một ông Tầu viết :
- Vợ chồng như hai con chim tình cờ cùng đậu trên một cành cây. Ðến lúc phải bay đi, mỗi con bay đi một phiá.
Năm xưa còn trẻ, tôi muốn phản đối lời diễn tả trên. Ông Tầu muốn nói vợ chồng là chuyện ngẫu nhiên, chẳng có tình nghĩa gì giữa vợ và chồng. Hôm nay tôi mới dịp viết ra lời phản đối.
Ông bác sĩ điều trị cho vợ chồng tôi mỗi tuần một ngày vào chẩn bệnh cho những ông bà già trong một Housing for Old Seniors - Housing này có nhiều ông bà già Mỹ trắng - ông nói :
- Có những cặp vợ chồng về già không nhìn được mặt nhau”.
Lời kể của ông làm tôi buồn. Vợ chồng sống với nhau đến già, ở chung một nhà già - mỗi người một phòng - sắp ra nghĩa địa, sắp vào hũ sành mà thù hận nhau đến không nhìn mặt nhau ? Thù hận gì dữ dội đến thế ? Những người ấy thật khổ.
Bát đại khổ não ghi Tám Nỗi Khổ Lớn của con người :
- Sinh, Lão, Bệnh, Tử : 4 Khổ ai cũng phải chịu.
- Muốn có mà không có : Khổ 5
- Có mà không giữ được : Khổ 6.
- Yêu nhau mà không được cùng sống : Khổ 7.
- Ghét nhau mà phải sống gần nhau : Khổ 8.
Có người chỉ phải chịu có 7 Khổ. Ðó là những người không yêu ai cả. Nhiều người Việt phải chịu cả 8 Khổ. Ðó những người thù ghét bọn Việt Cộng mà cứ phải sống với bọn Việt Cộng.
o O o
Mùa thu mây trắng xây thành,
Tình Em mây ấy có xanh da trời.
Hoa lòng Em có về tươi,
Môi Em có thắm nửa đời vì Anh ?
Tôi làm bài thơ trên Tháng Bẩy năm 1954 ở Vũng Tầu, ngày chúng tôi yêu nhau. Cuộc Tình của chúng tôi đã dài trong 60 năm. Cuộc Tình Vợ Chồng. Trong cuộc đời Tám Khổ này, nàng và tôi chỉ phải chịu có Bẩy Khổ. Năm 1979 nằm phơi rốn trong Nhà Tù Số 4 Phan Ðăng Lưu, nhớ Nàng, tôi làm bài thơ :
Yêu nhau ngày tháng qua nhanh,
Hai mươi năm lẻ chúng mình yêu nhau.
Từ xanh đến bạc mái đầu,
Tình ta nước biển một mầu như xưa.
Yêu bao giờ, đến bao giờ,
Thời gian nào rộng cho vừa Tình ta.
Hoa lòng Em vẫn tươi hoa,
Môi Em thắm đến Em già chưa phai.
Yêu kiếp này, hẹn kiếp mai,
Ngàn năm yêu mãi, yêu hoài nghe Em.
Mặt trời có lặn về đêm,
Sớm mai Em dậy bên thềm lại soi.
Cuộc đời có khóc, có cười,
Có cay đắng, có ngọt bùi mới hay.
Thu về trời lại xanh mây,
Ðầy trời ta thấy những ngày ta yêu.
Càng yêu, yêu lại càng nhiều,
Nhớ Em, Anh nhắn một điều :
“Yêu Em.”
Năm 2013 tôi đổi hai tiếng trong bài thơ :
Yêu nhau ngày tháng qua nhanh,
Sáu mươi năm lẻ chúng mình yêu nhau.
o O o
12 giờ buổi trưa tháng Sáu, 2012, Nàng bước hụt, ngã nhào qua bốn bực thềm cửa, nàng ngất đi. Ngồi bên nàng trong nắng trưa mùa hạ Virginia, chờ ambulance đến, nước mắt tôi ưá ra. Trong ICU - Ai Si Yu - Intensive Care Unit - tỉnh lại, nàng nói :
- Xin Thiên Chúa tha tội cho em.
Tôi nói
- Em có tội gì. Mà Em có tội gì, Thiên Chúa cũng tha cho Em rồi.
Nàng chỉ bị dập xương nên không bị mổ, không bị ghép xương, không phải bó bột. Về nhà nằm, uống Vitamin D, chờ vết xương nứt lành lại. Tình trạng bi đát. Nhiều người nói người trẻ khi bị nứt xương mới mong vết xương nứt liền lại, người già 70 thì vô phương. Nếu vết xương nứt không lành, nàng sẽ phải nằm mãi trên giường.
Tôi hầu nàng ngày đêm. Gần như suốt ngày đêm, tôi xin Ðức Mẹ Maria cho nàng đi lại được. Tôi chỉ xin Ðức Mẹ cho nàng đi được từ giuờng ngủ vào nhà bếp, vào toilet, ra ngồi bàn ăn cơm, nàng tự tắm được. Bộ Xã Hội cấp cho nàng đủ thứ nàng cần dùng : Xe đẩy, gậy chống, ghế để ngồi tắm… Chuyên viên y tế - therapist - đến nhà mỗi tuần ba lần, giúp nàng ngồi lên, tập đi. Một tháng sau nàng đi được.
o O o
Ba năm nay Nàng có tới ba, bốn lần đau nặng, hai ba lần nàng tự nhiên ngã. Một lần nàng hôn mê. Ðêm khuya trong bệnh viện, nằm trên cái canapé nghe tiếng nàng thở khò khè, tôi nghĩ :
- Tiếng thở này tắt là…
Tôi cầu xin :
- Xin Mẹ cho vợ chồng con được sống với nhau 5 năm nữa.
Tôi không muốn tôi chết trước nàng, tôi không muốn nàng chết trước tôi. Nàng chết trước tôi không biết tôi sống ra sao. Tám mươi tuổi, tôi sống với nàng 60 năm, tôi sống dựa vào nàng. Tôi sống bằng Tình Yêu của nàng.
Năm 1976 gặp lại nhau, Lê Trọng Nguyễn nói :
- Tao không biết mày có đi được không. Tao cứ tưởng mày làm USIS là mày đi được. Hôm tao gặp thằng S. ở trong khu nhà mày, tao hỏi nó mày có đi được không ? Nó nói mày không đi được. Tao kêu lên : “Làm sao nó sống ? Nó sống bằng gì ? ”
S. nó nói : “Nó sống bằng Tình Yêu của vợ nó”.
Người bạn cùng tuổi tôi - 80 - lấy vợ cùng năm với tôi - năm 1954 - vợ chồng anh cũng sống với nhau 60 năm, một sáng từ Cali anh gọi phone cho tôi báo tin vợ anh qua đời, tôi hỏi:
- Ðau lắm không ?
Ðau thì tôi biết bạn tôi đau nhưng tôi muốn biết anh đau đến ngần nào. Hỏi dễ, trả lời khó. Bạn tôi nói :
- Ðứt ruột, nát gan.
Lần cuối tôi gặp ông Lê Văn Ba, ông hơn tôi 10 tuổi, ông nói với tôi :
- Tôi nói với bà nhà tôi : Bà nên đi trước tôi là hơn, tôi đi trước bà, bà sẽ khổ lắm.
Năm sau ông đi trước bà. Ðứng bên quan tài ông, tôi nhớ lời ông nói. Ông bạn HO có bà vợ bại liệt, ông phải đưa bà vào Nursing Home. Ðể bà ở lại ông một mình lái xe về. Dọc đường ông run tay lái, mắt ông mờ. Ông đậu xe bên đường, xuống đi bộ vài vòng lấy lại tinh thần. Khi trở lại tìm xe, ông quên không nhớ ông đậu xe ở đâu. Ông mở cellphone gọi ông bạn đến giúp.
o O o
Người đời chỉ nói “Good bye”,
“See You next week, next time” là cùng.
Ðôi ta ngọc nữ, tiên đồng,
Ðôi ta Từ Thức vợ chồng Giáng Hương.
Ngàn đời vẫn nhớ, còn thương :
Em yêu, đã đến cuối đường :
“Good bye. See You next Life”.
Carol bận đi làm mà còn bỏ thời giờ trau chuốt trang blog đẹp như vậy thiệt là đáng phục.
RépondreSupprimerCám ơn đã cho mình một chỗ trong vườn hoa nghệ thuật muôn màu của Carol
NPN