Chuyện tình nào của thời xuân xanh cũng mang nhiều nỗi niềm thương nhớ.
Mời quý anh chị cùng thưởng thức những chuyện tình thơ, văn qua ba thi sĩ Thanh Thanh, Trần Văn Lương và Huy Văn.
"Vẫn cặm cụi trên cát viết tình ca trên cát", có lẽ là anh Lương đã diển tả đúng nhất.
Cám ơn quý đàn anh thi sĩ đa tài đã đóng góp cho chúng ta những bài thơ, nhạc hay, nhưng cũng mong quý anh cũng nên trân quý sức khỏe của mình, vì ai đi rồi thì cho đi luôn cho đỡ bận tâm.
Hạnh phúc bây giờ là chính lúc này với gia đình mà chúng ta đang gánh vác và chút niềm vui cuối đời bên con cháu.
Caroline Thanh Hương
Riêng thơ Thanh Thanh thì khó mà không đổ lệ, mời quý anh chị đọc bài
LỆ-CHÂU
Đã mấy thu
rồi, hả bể dâu ?
Những hình bóng cũ nay về đâu ?
Có ai đốt lại lò hương ấy
Mà nhớ vô cùng, hỡi Lệ-Châu !
Ta nhớ em như nhớ tháng ba*:
Ngày giờ có đó, nghĩ không ra!
Chính ta chẳng hiểu mơ hay tỉnh;
Ta ở đây mà nhớ chính ta!
(*) 29/03/1975: Đà Nẵng (thủ-phủ Miền Trung) thất-thủ.
Ta nhớ ta là
một tiếng im,
Con thuyền không bến, máu không tim,
Không hoa cho một làn hương quyện,
Không tổ nương nhờ một cánh chim!
Ta có đầu ta – một thánh-thư:
Biết đường, đâu ngại ngã ba, tư!
Lòng ta có lửa mà không bếp,
Như thiếu trùng-dương cho hải-ngư!
Thiếu một thần-giao, một cảm-thông;
Đời không tri-kỷ, không tâm-đồng;
Bơ-vơ như trận kình+nghê-chiến:
Biển cả tung-hoành một lão-ông!
Rồi bỗng đâu đây giữa gió khơi
Có em bỗng gọi, có ta "ơi!"
Thuyền như nhắm bến, chim tìm tổ,
Đêm muốn hừng đông, hận muốn vơi ...
Em đến – gần mà như muôn trùng,
Không tên, không lấy cả hình-dung...
Nhưng em đã đến, bằng xương thịt,
Đã sưởi lòng ta ... ấm lạ-lùng!
Em có là tiên... hay
là... ma
Thì em cũng đã có yêu ta!
Tình em là một nguồn thi-hứng:
Bút rỉ mười năm... lại nở hoa!
Em đã theo ta mỗi bước chân,
Hòa trong hơi thở, nhập trong gân!
Có em là bạn... nên từ đó
Ta có niềm vui tự bản-thân...
Nhưng, bỗng tư bề nổi bão đêm:
Kình-ngư còn lại bộ xương lem!
Đất thành hoang đảo! dân thành rợ!
Ngư-phủ vào tù, lạc dấu em...
Nỗi nước khôn khuây, lại nỗi nhà,
Nỗi mình khắc-khoải một mình ta!
Bao nhiêu kỷ-niệm vào tro bụi
Như những kê vàng, quá-khứ xa ...
Ôi! Những ngày xanh, những ước mơ
Tan như ảo-ảnh mống trời mưa!
Thời-gian liệm lấp vào quên-lãng
Những mộng vàng son hóa mộng hờ!
Rồi có hôm nào như hôm nay:
Gió nào gợn sóng, lá nào bay ...
Cho ta gợi lại trong tâm-tưởng
Một thoáng ân-tình, thoáng rượu say ...
Trại Kho Đạn (Đà Nẵng), 1980-81
Và sau đây, mời quý anh chị đọc thơ anh Huy Văn, cũng viết về nỗi yhương nhớ... "ai" khôn nguôi
Kính chuyển
HV (HVC )
VẪN TÌM EM
50 năm! Đã bao mùa tâm động
Nhớ quá con đường khép lá mưa tuôn!
Đồi, núi quạnh hiu. Thông trỗi phiên buồn
khi gió chướng gom mây che lối mộng.
Nụ tình xanh của mùa hè dậy sóng
chưa đơm bông đã trầm mặc bể dâu
Tôi và Em như Ô Thước mùa ngâu
Đôi bờ nhớ trải...xa lơ, xa lắc.
Trong nghiệt ngã, tai ương, đầy nước mắt
Tôi khốn cùng, Em chịu cảnh lao đao
Lất lây mong Thu héo lối vàng sao
chờ con nước đưa thuyền về bến cũ.
50 năm! Hơn nửa đời lữ thứ
Bao nổi, chìm, dù nhân ảnh mong manh
và hoàng hôn đang thay nắng trên cành
kỷ niệm vẫn đẹp hoài theo năm tháng.
Tôi vẫn tìm Em trong tận cùng phiêu lãng
Hãy đợi thêm một mùa nắng trong lành
Tôi sẽ về vun xới lại mầm xanh
và nói những lời yêu chưa kịp ngỏ.
Mình xa nhau khi Hè nung lửa đỏ
Đã 50 năm! Tuy góc bể, chân trời
Tình trao Em vẫn đẹp. Dấu yêu ơi!
Ngày mai sẽ rạng ngời mùa hạnh ngộ.
HUY VĂN
( Để nhớ "Mùa Hè Đỏ Lửa" 1972 )
Th/U ui,
RépondreSupprimerBài thơ của Th/U tình ơi là tình. Bravo Th/U. EmojiEmoji
Me xừ Phi Dã cũng rất thích, nhưng đọc xong bông thừ mặt ra, có vẻ xúc động can tràng.
Không biết có phải vì nghĩ đến kinh nghiệm của mình không mà xừ ấy lại muốn tiếp bằng
mấy câu này nữa cho nó thêm "lâm ly bi đát" (lời của xừ ấy).
Tôi nghĩ có lẽ xừ ấy muốn kiếm cớ để kể chuyện mình?
"
Nhưng xui xẻo, sư tử anh ngồi đó,
Lời chưa xong cái mỏ đã vù sưng,
Thoa Cù-Là, rát quá, nhảy tưng tưng,
Thiên hạ tưởng anh vui mừng nhảy múa!
Trăng hạ tuần héo úa
Xót xa nhìn Thiếu úy Của buồn hiu. Emoji
"
Xin chuyển tới Th/U để tùy nghi (do not shoot the messenger!).
L
Nhưng xui xẻo, sư tử anh ngồi đó, Ô! Sư tử ngày nay hiền...dễ sợ!
SupprimerLời chưa xong cái mỏ đã vù sưng, Chỉ nghiến răng: "Em nào nữa vậy cưng?"
Thoa Cù-Là, rát quá, nhảy tưng tưng, Chàng giựt mình cái đầu lắc tưng tưng
Thiên hạ tưởng anh vui mừng nhảy múa! "Làm gì có! Tui nói giùm anh Cóc"
Trăng hạ tuần héo úa "Vậy sao!? Khai thiệt đi! Đừng nói dóc!
Đứng lại ngay! Đừng hòng chạy bằng trời"
Xót xa nhìn Thiếu úy Của buồn hiu. Ui da!...Bớ người ta...Đau muốn khóc
Mau cứu bồ! Anh Đồ Cóc của tui ơi!
Nhái cận