Caroline Thanh Hương
Thơ Song Ngữ
Khi Tôi Chết
Bài 1
Khi tôi chết, hãy đưa tôi lên núi!
Vùi thật nông một nấm mộ hoang sơ
Ðể mắt tôi hướng về nơi quê cũ
Nơi Tổ Hùng với bà mẹ Âu Cơ!
Khi tôi chết, tôi rong chơi khắp chốn
Hồn tiêu dao bên biển Thái Bình Dương
Tôi sẽ về nơi chôn nhau cắt rốn
Giải đất lành tôi vẫn gọi Quê Hương!
Khi tôi chết, có người thân đưa xác
Cỗ quan tài lặng lẽ giữa trần gian
Ðể tôi mở - Xin đừng ai vuốt mắt
Ðể tôi nhìn cuộc đời đủ gian nan
Khi tôi chết, lấy báo chương phủ mộ
để hồn tôi lãng đãng với thơ, văn
Có cây bút và ghế, bàn bằng gỗ
để hàng ngày tôi vẫn nhớ khi xưa
Khi tôi chết, nếu thấy mây cợt gió
Ðó hồn tôi thinh lặng ở trên cao
Vẫn theo dấu bước chân người yêu nhỏ
nhớ thương tôi đôi ngấn lệ dạt dào
Khi tôi chết, có đôi chim thương tiếc
đậu trên cành đua hót tiễn tôi đi
Tôi dù tỉnh, dù mê, dù chẳng biết
Thanh thản lòng như những bước chim di
Khi tôi chết, tình vẫn hồng đơm trái
Ngày tôi đi đâu có khác tôi về
Tình thăng hoa đợi người xin người hái
để tim tôi vẹn ước với câu thề!
Khi tôi chết, nếu thấy trời nổi gió
Là hồn tôi sinh động ở muôn phương
Một bông hồng vừa nở bừng trước ngõ
Tôi dâng đời, dâng tất cả Yêu thương!
Khi tôi chết, dòng Thơ còn súc tích!
của tình người đã nhận, đã đem cho
Tôi dù chết không rời xa ngọn bút
vẫn làm Thơ ca tụng mãi Tự Do!
Khi tôi chết - Ừ thôi đành một kiếp!
Mảnh hình hài thành cát bụi tro than
Cuộc đời này tôi đâu còn thương tiếc
Tạ ơn Ðời những sướng khổ riêng ban !
Grand Canyon, AZ 16-3-1985
Bút Xuân TRẦN ĐÌNH NG ỌC
WHEN I DIE
Part I
When I die,
Please bring me to the mountain,
And bury me in a very simple grave!
Let my eyes look to the direction of my fatherland,
Where I have Hung Vuong and Au Co, my father and mother!
When I die,
I’ll wander everywhere,
My soul will be enjoying on the Pacific Ocean.
I ‘ll return to my fatherland,
The superb country which I always called:”My Native Country”.
When I die,
There will be some of my relatives to attend the funeral sevice,
The coffin is so quietly,
And the grave is so lonely in this world.
Let my eyes open, don’t let them close,
So I can look back on the ups and downs of difficult life.
When I die,
Please cover my tomb with books, newspapers and magazines,
For my soul to go around with stories and poems.
Please give me a pen and a set of wooden table and chairs,
For me to remember everyday what I used in the past.
When I die,
If you see the wind trifling the clouds in the sky,
It’ll be my soul in the high space quietly,
Following my pretty sweetheart’s steps,
She loved me very much and will miss me with plenty of tears.
When I die,
There will be a pair of birds
They’re perching on a high branch to sing:”Farewell!” to me,
Even though I’ll be conscious or unconscious,
I’ll have “Peace of mind” like some finches’ steps.
When I die,
My love will be still rosy and fruitful,
Now I’ll return to where I became a human being;
Going and returning are the same meaning whatsoever,
My love was so beautiful and perfect,
Darling! Please accept it for me to achieve what I promised you!
When I die,
If you see the strong wind blow,
It’ll be my soul going around on the clouds.
There’ll be a pretty rose blooming in the front yard,
It does mean that I’ll offer my whole love to this world.
When I die,
My poetic stream will be still strong and abundant,
From the Love you gave to me and I gave to you,
I die but I’ll never abandon my dear pen,
I’ll still compose poems to praise Freedom.
When I die,
Well, it was a human being’s life,
My body will become dust and ashes,
I’ll have no regrets at all,
But I’ll thank Life for Happiness and Misery!
Grand Canyon, AZ March 16, 1985
But Xuan TRAN DINH NGOC
KHI TÔI CHẾT
Bài 2
Khi tôi chết, lá Thu vàng héo úa
Nhưng mùa Xuân cây cỏ vẫn xanh tươi
Bầu trời xanh, nắng dát vàng như lụa
Vẳng bên sông có tiếng trẻ thơ cười.
Khi tôi chết, vẫn mưa rừng tầm tã,
Nối từng tràng sấm chớp nổ liên hồi
Ngắm màn mưa như một chàng Tư mã
Tôi để hồn ẩm ướt quá đi thôi !
Khi tôi chết, đàn bướm vàng ngoài nội
vẫn nhởn nhơ trên những đóa hoa xinh
Bầy vành khuyên rủ nhau về làm hội
Tiếng chim cu trưa gáy đượm bao tình.
Khi tôi chết, tôi trải hồn lên núi
để bồi hồi luyến nhớ những người thương
Từ cát bụi, tôi trở về cát bụi
Hồn mang mang tôi vẫn nhớ muôn phương!
Khi tôi chết, mái bếp chiều vương khói
Cả gia đình đoàn tụ cạnh mâm cơm
Những đứa trẻ bi bô thường hay hỏi:
Mai chợ phiên, bà đi chợ hay không ?
Khi tôi chết, buổi trưa quanh ngõ trúc,
Ðường vắng hoe ngào ngạt thoảng hoa chanh.
Cô gái quê ra bờ ao múc nước,
trần đôi chân dòn dã, thật là xinh!
Khi tôi chết, lúa vẫn xanh ruộng mạ,
Chàng nông phu “vát, vát” bước theo trâu
Lạnh mùa Ðông hay hừng hực mùa Hạ
Làm nghề nông đâu có quản giãi dầu.
Khi tôi chết, vẫn cô nàng cấy lúa,
Chuyện cấy cày dù một nắng hai sương
Nghề tằm tang bắt đầu từ bao thuở
Trai gái làng vang tiếng hát trong nương.
Khi tôi chết, tiếng chuông chùa vẫn đổ,
Tự làng xa nhịp trống mõ thu không
Tôi đã sống như tiền nhân khuyên nhủ
để giờ này tâm phủ kín hoa hồng...
Grand Canyon, AZ 17-3-1985
Bút Xuân TRẦN ÐÌNH NGỌC
WHEN I DIE
Part II
When I die,
The Fall leaves will become yellow and faded,
But the plants and grass will still be green and fresh in Spring.
The sky will be clear, while sunshine will spread on the sightseeing like a sheet of golden silk,
I will still hear from the other bank of the river children’s amused laughter.
When I die,
The forest rain will still be going on
with thunder and lightning burst in the sky,
I will look at the rain assuming I am a young writer in the old days,
Nonetheless my mind will suddenly become
so romantic.
When I die,
Yellow, gorgeous butterflies will still be flying here and there in the vast, green fields enjoying beautiful sunshine and flowers,
While a flock of finches will come in singing to celebrate their seasonal festival,
along with the cuckoos’ sentimental songs.
When I die,
I will spread my soul on the mountain,
To remember anxiously my beloved
Now from ash and dirt I become ash and dirt,
nonetheless my soul will still be missing everything from everywhere in this world.
When I die,
The roof of my kitchen will still be smoky
in the afternoon,
The whole family will be at the table for dinner.
Children will often ask their grandma innocently,
“Do you want to go to the market tomorrow?”
When I die,
On the quiet road
leading to the green bamboo hamlet,
There will be nobody on the road that is wafted by the scent of lime flowers.
Suddenly a girl will come to the pond to take water,
Her bare feet are beautiful!
When I die,
The rice plants will still be green all over the fields,
Sounding “vat, vat”, the young farmer following his strong, black and big buffalo,
Loving his career, he will never complain even if he suffers the cold in winter or the heat in summer.
When I die,
Girls will still be planting young rice-plants
in the fields for the next harvest,
Farming will always be so hard with the sudden changing of the weather,
And so will be the people who raise silk-worms
with berry leaves,
Nevertheless the people still hear young men’s
and young women’s beautiful songs
throughout the countryside.
When I die,
The bell of the neighboring pagoda will still be rung,
I will also hear the sounds of the drum from afar
in the evening,
Since I’ve tried to follow my ancestors’ advices
so I will be glad having my heart covered with beautiful and fragrant roses.
Grand Canyon, AZ 17-3-1985
Bút Xuan TRAN DINH NGOC
GIÃ TỪ
“Ga
Lyon đèn vàng
cầm
tay em muốn khóc
nói
chi cũng muộn màng...”
(trích
trong bản nhạc “Tiễn Em”)
Từ em
rời bỏ Paris
Giòng Seine có thầm
thì gọi tên
Ngọn
đèn mờ ảo ga đêm
Nụ hôn em đã để quên bên trời
Nhớ
ai môi ấm bờ môi
Vòng tay cố níu tình rồi vẫn xa
Bóng
anh chìm khuất sân ga
Một lần để lại cho ta
chút buồn...
NGÔ BÍCH LAN
GOOD-BYE
“In the Lyon Station's yellow light
I held my tears to hold your hands tight
Whatever I said were now too late...”
(from the song “Seeing You Off”)
Since I left Paris
City
Has
the Seine whispered my name?
The
station's night lights were misty, bitty;
And
my kiss I left beyond the endgame.
How I miss you, lips
warming lips;
Arms clung tight, but
love then got lost!
Your image on the
platform in eclipse
Once left my heart
sorrow-mossed...
Translation by THANH-THANH
CUNG
ĐÀN DANG DỞ
Chưa gặp lại, những tưởng tình đã chết
Tận đáy lòng, quyết chôn mối tình si
Ngặm oán hờn, dứt khoát buổi ra đi
Và thề sẽ không bao giờ nhìn lại!
Không gian rộng, chim trời say cánh soải
Nhưng bay xa cũng mỏi sức đại bàng
Rồi tình cờ gặp lại người sang ngang
Sao chợt thấy bừng lên mùa thu cũ
Dư âm xưa hay tại mùa quyến rũ?
Lá nhuộm vàng vẫn cố bám lấy cây
Mưa thư xưa còn ướt trái tim này?
Khi nhìn xuống, tay em cầm áo khoác
Lặng ngắm em dù chỉ trong giây lát
Dáng dịu hiền, nụ cười mỉm xinh xinh
Nghe lời em, như còn dậy hương tình
“Anh nhớ mặc, kẻo ra ngoài trời lạnh!”
Trong không khí có thủy tinh mỏng mảnh
Anh dang tay sợ đánh vỡ hương yêu
Ngồi nhìn em qua suốt một buổi chiều
Để vương vấn trong lòng niềm ao ước
Giờ phút này, đứng nhìn em tiễn bước
Anh ra về trong gió lạnh lập Đông
Cúi đầu đi, anh đếm bước của lòng
Anh sẽ mãi là lữ hành cô độc?
HOA ĐỘ
UNFINISHED SYMPHONY
Away
from you, my passion seemed perished;
I
decided with my heart that blind devotion to sever.
I
held a grudge against it when I determined to quit
And
vowed not to return for ever and ever!
In
the vast space, the free bird raptly spread wings;
But
long distances finally wearied the eagle above.
Then,
by chance, today I met again my old darling,
How
I felt suddenly reliving our past autumn’s love.
Is
it repercussion of the past or lure of the time?
The
yellow-turned leaves are on the tree to dote.
Has
this soul still been affected by the old fall
When
I saw your hand picking up my overcoat?
“Put
it on lest you might catch a cold out there!”
Your
tender words evoked so lovable your style.
I
silently scanned you, although in a short instant,
With
that affectionate look and that sweet smile.
I
felt kind of fragile crystal in the atmosphere,
Hesitant
to receive it, fearing waking up to the true.
I
had sat admiring you through the whole afternoon
To
get deeply entangled in my desire for you.
At
this moment, however, watching you see me off,
I
have to leave you in the cold winter wind rife.
Hanging
my head, I desperately count the steps:
Shall
I be thus a solitary traveller for all my life?
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire