Tiếng nước tôi
***
Tiếng nước tôi 1
Trong tiếng Việt, có
những từ ngữ hoặc địa danh sử dụng hằng ngày mà nếu có người hỏi tại sao nói
thế và nguồn gốc của những từ ngữ ấy từ đâu thì chúng ta đành bó tay; chẳng hạn
câu hỏi trên trong một bài ca dao:
Nước không chưn sao kêu nước đứng?
Cá không giò sao gọi cá leo?
Ghe không tay sao kêu ghe vạch?
Bánh không cẳng sao gọi bánh bò?...).
Chúng ta chỉ có thể
giải đáp câu trên dựa vào cuốn Ðại Nam quốc âm tự vị của Huỳnh Tịnh Của, xuất bản cách đây trên
110 năm. Trong sách này, tác giả ghi bánh vú bò và giải thích vì bánh đổ vào
chén, trông giống như cái vú con bò. Về sau rút gọn thành bánh bò. Ðây là hiện tượng tỉnh lược trong
ngôn ngữ.
Các từ sau đây cũng
bị hiện tượng tỉnh lược chi phối: dầu con rái => dầu rái, nấm tai mèo => nấm
mèo...
Ở miền Bắc có một loài cá giống và to
bằng cá chép, nhưng có đặc điểm là tươi rất lâu tên là cá rói. Dù bị bắt ra
khỏi nước từ sáng đến trưa cá vẫn còn tươi nên có thành ngữ tươi như cá rói, về sau tỉnh lược thành tươi
rói.
Một thành ngữ tương
tự: ngay như cây chò (một
loại cây rừng thân rất thẳng) => ngay chò (ở Nam bộ biến âm thành ngay chừ).
Cầu Kiệu ở
TP.HCM được Trương Vĩnh Ký ghi là cầu Xóm
Kiệu (tức là xóm chuyên trồng kiệu), như vậy chữ Xóm
ban đầu đã bị giản lược.
2. Hiện tượng mượn âm.
Một từ khá phổ biến ở
Nam bộ dùng để chỉ người phụ giúp tài xế lái xe đò trong công việc bán vé, thu
tiền, khiêng xách hành lý là lơ xe. Từ này bắt nguồn từ tiếng Pháp contrôleur, nghĩa là “người kiểm soát (vé)”. Như
vậy, từ một âm tiết vô nghĩa - leur, người Việt biến thành một từ có nghĩa.
Ở miền Bắc, người ta thường dùng từ ngữ săm lốp để chỉ vỏ ruột xe đạp và xe gắn
máy. Lốp thì
người miền Nam cũng dùng và những người biết tiếng Pháp đều biết nó bắt nguồn
từ enveloppe, nghĩa
là “vỏ xe”. Còn săm ban
đầu người miền Nam và nhất là những người không học tiếng Pháp không hiểu
nghĩa. Từ săm bắt nguồn từ ngữ chambre à air “ruột
xe”.
Tại sao có từ bồ bịch, nghĩa là nhân tình? Nguyên trước đây có một từ ghép bồ
bịch, chỉ hai nông cụ. Bồ là dụng cụ đựng lúa, có đáy; còn bịch cũng
là nông cụ đựng lúa nhưng là tấm ví khoanh tròn, không đáy vì lấy nền nhà làm
đáy. Do đó, ca dao VN có câu:
Bởi anh chăm việc canh nông
Cho nên mới có bồ trong bịch ngoài.
Trong tiếng Việt
trước đây có từ bầu (bạn), có biến
âm là bồ tương tự như đậu xanh - đỗ xanh, thi đậu - thi đỗ... Vì từ bồ (bạn) đồng âm với từ bồ (cái
bồ) nên từ bồ bịch thứ hai (người yêu) ra đời. Chúng tôi gọi đây là hiện tượngmượn
âm.
Một số trường hợp
tương tự. Trái sầu riêng có nguồn gốc từ Malaysia
là đu-riêng. Ban đầu (giữa thế kỷ 19) người Việt
dùng cả hai từ, sau loại hẳn từ đu-riêng.
Huyện Kế Sách ở
tỉnh Sóc Trăng gốc Khmer là Ksach,
nghĩa là “cát”. Vì gần âm với từ kế sách (phương
kế, sách lược) nên Kế Sách đã
thay thế Ksach.
Nhà thơ ngụ ngôn La Fontaine của Pháp đã được các trí thức VN khoác cho
chiếc áo của Lữ Bố: Lã Phụng Tiên (họ Lữ cũng đọc Lã, Phụng Tiên là tự của Lữ
Bố).
Ðèo ở phía bắc thành
phố Nha Trang do kỹ sư người Pháp Rury điều
khiển sửa sang nên Pháp dùng tên người này đặt cho đèo. Người Việt đã gọi là đèo Rù Rì.
3. Hiện tượng biến âm.
Người Nam bộ thường
bảo trẻ con đi chỗ khác chơi, không được láng cháng trước
mặt. Nhưng trong từ điển của Huỳnh Tịnh Của đã nói ở trên ghi loán choán. Như vậy từ gốc là choán, yếu tố láy là loán và
nghĩa gốc của láng cháng là “choán chỗ”.
Ðây là hiện tượng biến âm.
Ở các đô thị Nam bộ
có loại xe chuyên chở đồ đạc phục
vụ xã hội mang tên ba gác. Nhiều người biết tiếng Pháp cũng ngỡ
ngàng khi biết nguồn gốc Pháp của từ này là bagage,
nghĩa là “hành lý”.
4. Hiện
tượng láy nghĩa.
Bỏng trong
từ bé bỏng có nghĩa
là “nhỏ”. Trong tập thơ cổ Thiên Nam ngữ lục có câu thơ sử dụng từ bỏng với nghĩa này:
Trẻ thơ bỏng dại thiếu
người lo toan
Hai từ bé và bỏng đồng
nghĩa hay gần nghĩa kết hợp với nhau. Ðó là hiện tượng láy nghĩa.
Nhiều từ trong tiếng
Việt bị chi phối bởi hiện tượng này: Việt + Việt: tìm kiếm, chờ đợi, yêu
thương; Việt + Pháp:canh
gác
Biết được nguồn gốc
và ý nghĩa của nhiều từ tiếng Việt, ngoài cảm giác thú vị, ta còn yêu thích
tiếng mẹ đẻ hơn.
LÊ
TRUNG HOA
Tiếng nước tôi 2
Tiếng Việt nhiều khi có đối nghịch
ngay trong một từ ghép. Buồn cười. Ðã buồn sao còn cười. Tức
cười. Ðã tức sao còn cười. Ấy thế, mấy chữ ấy đều chỉ một tâm trạng là
muốn cười trước một điều gì đó, trước một ai đó.
Ngã một cái, bẩn sạch cả rồi. Bẩn
sạch. Ðã bẩn thì sao còn sạch được. Sạch ở đây chắc ai cũng hiểu không
phải là sạch sẽ. Sạch nhẵn, không còn một chút gì sót lại. Sạch nhẵn như chùi.
Ngôn ngữ phương Nam vẫn dùng là sạch bách.
Phương ngữ Bắc bộ có từ ráo, tức
là khô ráo. Nhưng ráo cũng có nghĩa là toàn bộ, là hết lượt. Hình như chữ
ráo trọi của phương Nam cũng là như vậy. Hổng biết chi ráo trọi. Chẳng biết cái
gì hết. Ðưa đẩy một tí để dẫn đến câu này: gặp mưa giữa đường, ướt ráo cả rồi. Ướt
ráo. Ðã ướt lại còn ráo.
Cũng như vậy là câu: đò chìm, may
không ai chết, sống tiệt. Ðã sống lại còn tiệt. Nhưng mà đấy là một
cách nói ở nông thôn Bắc bộ, có nghĩa là tất cả đều còn sống. Yên tâm.
Nói sang chuyện thực phẩm, chữ và
nghĩa nhiều khi cũng không khớp với nhau: gọi là bánh giò nhưng trong
ấy không có giò, chỉ là nhân thịt lợn, mộc nhĩ, nấm hương. Bún chả thì đâu có
phải là miếng chả miếng giò mà là thịt lợn nướng.
Món chả cá cũng vậy, đâu phải là cá
xay nhuyễn làm thành miếng chả rán, đó chỉ là cá hấp đem rán sơ trên
chảo mỡ sùng sục, ăn với mắm tôm.
Lại có những khái niệm dường như bị
đảo ngược: người đồng bằng Bắc bộ gọi xôi lúa, thành phần chủ
yếu là ngô (bắp), rất ít nếp ít lúa trong ấy.
Cùng lúc, khi người ta gọi xôi
ngô thì trong ấy nếp nhiều hơn là ngô. Cứ nhớ là hai chữ này đảo ngược
cho nhau, không bao giờ bị lẫn. Yên tâm.
HỒ ANH THÁI
***
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire