caroline thanh huong

caroline thanh huong
catbui

Libellés

mercredi 26 novembre 2014

Groupe Cat Bui, Thơ và Những thiệp mừng lễ Tạ Ơn.

Hôm nay tôi vào máy computer rất muộn, nhưng trong lòng rất vui khi thấy những hình ảnh đẹp gửi về cho ngày Lễ Tạ Ơn.
Hương Kiều Loan vừa gửi 1 bộ ảnh thật xinh đẹp, tôi sẽ post vào Blog riêng của chị vì hôm nay không đủ thì giờ làm hết những việc mình muốn mà đã gần 2 giờ sáng.

Cám ơn dì Bùi Lệ Khanh đã gửi tấm thiệp thật đẹp.

Kế đến là tấm thiệp của Hương Kiều Loan với những trái bí thật ngộ ngĩnh.

Cám ơn các anh chị của groupe đã đóng góp thơ, nhạc, bài viết và hình ảnh, hình chụp, bài tiếp chuyển thật phong phú , đa dạng và nhiều bài có giá trị văn học , văn chương, đa ngữ, sáng tạo với một không khí diển đàn trang nghiêm, lành mạnh và dồi dào kiến thức với sự giúp đỡ, trợ lực kỹ thuật của chú Huỳnh Chiếu Đẳng.
Cám ơn bậc đàn anh Đỗ Quý Bái, Trần Văn Lương, Trần Trọng Thiện, Quách Vĩnh Thiện , chị Marine Thanh Vân, Chị Ái, Chị Cathy,chị Người Phương Nam,anh Nhất Lung, anh Nguyễn Hữu Đính, Nguyễn Mạnh Hùng, chị Sương Lam , anh Mai Đằng và quý đọc giả trong và ngoài Diển Đàn Cát Bụi.
Tôi cũng gửi lời cám ơn đến các Diển Đàn bạn đã cho tôi một gốc nhỏ thơ văn để chia sẻ cùng với đọc giả của quý Diển Đàn.
Cám ơn tất cả các Moderateurs đã mời và gửi bài cho nhóm của chúng tôi.
Sự hợp lực để đưa cao văn chương, văn nghệ của người Việt trong và ngoài nước  giúp chúng ta để lại cho đời sau, một chút hành trang của người đi trước.
Tôi rất quý giới trẻ biết yêu và giữ gìn nền văn hóa của người Việt Nam và cũng rất quý những người anh đã mở đường cho chúng ta có ngày hôm nay sau bao biến cố chiến tranh và di tản.
Kính chúc quý anh, chị niềm vui, hạnh phúc và sức khoẻ để đi tiếp con đường mình đã chọn.
Caroline Thanh Hương






    Jukeboxhttp://nguyentran.org/NT/HinhAni/star.gif


Nhan dip Le Ta On (Thanksgiving) lmst xin chuc quy than huu bon phuong va quy quyen mot ngay vui tuoi, hanh phuc tron ven.


Chung ta cung nhau ta on Thuong De, ta on Gia Dinh, ta on Ban Huu va ta on Doi da cho chung ta duoc am no, an lanh, thinh vuong, hanh phuc va song vui.


Rieng lmst xin ta on quy than huu trong thoi gian qua da cong tac, giup do lmst thuc hien duoc nhung tac pham am nhac mang niem vui den cho doi. 

Lmst se co gang duy tri cac su cong tac nghe thuat do theo ton chi duy nhat "Mot doi cho am nhac cam hung" tu nam 1950.


HAPPY THANKSGIVING TO ALL!


Than kinh,

lmst

Kính chúc quý anh chị một ngày Lễ Tạ Ơn an vui và như ý.
Kính.
Lương
          Cảm Thán
       Nhân Lễ Tạ Ơn 2014
Một Lễ Tạ Ơn nữa đến rồi,
Đau buồn còn vướng mãi, than ôi!
Quan tài ướm thử chui chưa lọt,
Chén rượu mời lơi nuốt chẳng trôi.
Đất nước dập vùi cơn lửa bỏng,
Non sông tuyệt vọng cảnh dầu sôi.
Thương dân tôi sống trong tù ngục,
Khổ nhục bao giờ mới chịu nguôi?
             Trần Văn Lương
                Cali 11/2014



Còn ai ngày Lễ Tạ Ơn



Còn ai nghe tiếng khóc

Tiếng nỉ non dân tôi.

Người ta đã giải phóng

Ngóng mãi dân chủ thôi.


Người tha phương câm lặng
Giặc vaò nhà ngoại xâm
Mùa màn không gặt hái
Còn ai nghe tiếng than.

Dân oan, tù không bóng
Ngóng một ngày tự do
Vì sao người dân Việt
Không tự chủ, tự lo?

Không ai thương dân ta
Bằng chính mình đâu nhé
Đừng ảo mộng Hoang ca
Thù, bạn ai chẳng biết.

Thanh Hương

Bài thơ làm trên máy sau khi đọc thơ anh Lương,
Cám ơn anh đã gửi bài thơ thật đau buồn vaò mùa lễ Tạ Ơn.
CRTH

Thân mến chúc mọi bằng hữu một ngày Lễ Tạ Ơn ấm cúng với qia đình
Đừng vướng mắc :


NỖI BUỒN NGÀY LỄ TẠ ƠN

Họa đại anh Lương giải muộn sầu
Buồn không tên tuổi gửi vào đâu ?
Thiên đường Xa lắc- n
ào phương tới ?
Địa ngục gần kề-có cổng đâu?
Mắt chõm môi khô hồn ngắc ngoải.
Đầu trơ óc rỗng vía cơ cầu .
Thương thân ,chiếc bách trong hồng thủy
Gió cuốn sóng xô khó cất đầu !


LẠI LỄ TẠ ƠN

Ngày mai đã Lễ Tạ Ơn rồi
Tạ mãi tạ hoài bạn hữu ôi !
Tủi phận Chúa cha chưa cứu vớt.
Thương thân Phật Tổ sớm buông trôi.
Nhà tan cửa nát vì dầu bỏng
Đảo mất biền tan tại nước sôi
Đói khát đồng bào đành chịu trận
Hận này biết rứa kiếp nào nguôi

LTĐQB


Chào quý vị
Xin chúc vui Thanksgiving mọi người và muôn nhà...
Tạ Ơn…
Cám ơn Đất ,tạ ơn Trời
Đã cho tôi sống giữa đời hôm nay.
Mắt nhìn thẳng chắp đôi tay
Cầu mong mọi sự hằng ngày bằng yên.
Cám ơn bằng hữu thân quen
Cho từng bài học để nên thân người
Cùng nhau chung hưởng cuộc chơi
Từ cái tay bắt tới lời hỏi thăm.
Dù phú quý hoặc oái oăm
Đều đi một hướng nhiều năm tháng dài
Mở ra ấy mộng tương lai
Ngỡ rằng Đông tĩnh,tưởng Đoài,Đoài  tan.

Nhưng nay đứng trước thu tàn
Mang thân lữ khách,gia tan nửa đời
Giáp vòng nhìn lại chính tôi…
Ngắm con trăng lạnh lẻ loi trời buồn.
Thái Huy

Xin gop y voi gia dinh ban tho cua CAT BUI


TA ON NHUNG NGUOI DI SAU

Ta on viec ca , da dang roi
Nay con muon su, kho xin, oi !
Cau, bon muoi nam, on chang lot
Dau danh de nuoc chay hoa troi
Kiep gia vo dung, con trai bong
Chi khi Lac Hong, van suc soi
Dan Viet tinh anh luon pha nguc
Hung tam dan toc chang phut nguoi

                    Tran Trong Thien




        LỄ TẠ ƠN                        
Tạ ơn trời Phật đoái thương con         
Dâu bể bao phen vẫn sống còn         
Ngước mặt nhìn đời không hổ thẹn   
Hiếu trung giữ vẹn tấm lòng son  
Tạ ơn Tổ Quốc Việt Nam yêu         
Ân huệ cho con đã quá nhiều              
Hơn bốn ngàn năm trang sử Việt
Hào hùng bất khuất biết bao nhiêu      
Tạ ơn Cha Mẹ hạ sinh con         
Nuôi dưỡng dạy răn được vẹn tròn 
Điều phải biết theo, sai biết tránh       
Công ơn Cha Mẹ lớn tày non         
Tạ ơn tất cả khắp xa gần                     
Dòng họ, gia đình, bạn hữu thân
Đã mến thương tôi trong cuộc sống       
Cho đời đẹp mãi tựa mùa Xuân              
Tạ ơn nước Mỹ, nhân dân Mỹ          
Mở rộng vòng tay đón thế nhân               
Cứu giúp bao người trên Thế giới 
Mầu da chủng tộc chẳng hề phân       
Tạ ơn Sư Trưởng, quý Cô, Thầy       
Trí tuệ cho con tự bấy nay         
Ân đức khai tâm trân quý ấy           
Đã đủ hành trang cuộc sống này.
                      TỪ PHONG
        THANKSGIVING
Thank you, the Buddha who's had pity on me
So that from so many vicissitudes of life I am free;
Raising my eyes to look at anyone without shame,
Filial piety and loyalty kept, I've attained my aim.
Thank you, my beloved Vietnam fatherland
For lavishing your favor on me, I understand,
Over four thousand years our  history inheritable
How many examples magnanimous, indomitable!
Thank you my kind parents who gave me birth
Brought me up, educated; proud to be on earth,
I know the evil to avoid, with the good to comply:
The credit is due to them, the merit mountain-high.
Thank you everybody everywhere far and near,
My lineage, my family precious, my friends dear
Who have been fond of me in this life in chime,
Our existence is always beautiful like springtime.
Thank you, America, the Americans humane
For receiving with wide arms people mundane
Rescuing, relieving on the globe so many a soul
Not distinguishing race, color, just those in dole.
Thank you, Abbot, my Master, each bonze, nun
For giving me Wisdom long since well done.
Your rich graces to develop my mind wakerife
Have provided me with enough luggage in life.
                  Translation by THANH-THANH
                              (http://LeXuanNhuan.tripod.com/ChoicePoems.html)
Mên chuc moi nguòi happy thanhksgiving.
Thân ai'
Cathy



altTHANKSGIVING

T ... Tạ ơn mọi sự trên đời
H ... Hạnh thông phúc lộc đầy vơi mỗi ngày
A ... An  cư  Mỹ quốc vui thay
N ... Người tuy tứ xứ nhưng đầy thân quen
K ... Kỷ cương , tử tế chẳng quên
S ... Sa  cơ , thất bại ... không nên mềm lòng
altG ... Gia đình , thân quyến vui đông
I ... Ít nhiều Phụng Sự , góp công giúp người
V ... Vãi gieo Phúc Đức mọi nơi
I ... In  sâu tâm khảm , sáng ngời Thiện Chân
N ... Nhận thêm kiến thức xa gần
G … Gieo thêm nhân tốt, khi cần mai sau
altalt       
altaltalt


















altaltalt 
█▀█.█▀█.█▀▀.█▀▀.─█_ THANKSGIVING !☆

( Mời đọc mẩu chuyện nầy trong ngày lễ Tạ ơn! )

Trân trọng mời đọc bài viết đặc biệt cho mùa lễ tạ ơn năm nay của tác giả Hoàng Thanh. Cô tên thật Võ Ngọc Thanh, một dược sĩ thuộc lớp tuổi 30’., hiện là cư dân Westminster, Orange County. Bài viết về Lễ Tạ Ơn của cô mang tựa dề "Xin Cám Ơn Cuộc Ðời" kể lại câu chuyện xúc động, giản dị mà khác thuờng, bắt đầu từ cái bình thuờng nhất: "Chỉ với một nụ cuời..." Tựa đề mới đuợc đặt lại theo tinh thần bài viết.
^
***
XIN CẢM ƠN CUỘC ĐỜI

Thế là một mùa Lễ Tạ Ơn nữa lại đến. Tôi vẫn còn nhớ, lần đầu tiên khi nghe nói về Lễ Tạ Ơn, tôi thầm nghĩ, "Dân ngoại quốc sao mà... "quởn" quá, cứ bày đặt lễ này lễ nọ, màu mè, chắc cũng chỉ để có dịp bán thiệp, bán hàng để nguời ta mua tặng nhau thôi, cũng là một cách làm business đó mà..."
Năm đầu tiên đặt chân đến Mỹ, Lễ Tạ Ơn hoàn toàn không có một chút ý nghĩa gì với tôi cả, tôi chỉ vui vì ngày hôm đó đuợc nghỉ làm, và có một buổi tối quây quần ăn uống với gia đình.
Mãi ba năm sau thì tôi mới thật sự hiểu đuợc ý nghĩa của ngày Lễ Tạ Ơn.
Thời gian này tôi đang thực tập ở một Pharmacy để lấy bằng Duợc Sĩ. Tiệm thuốc này rất đông khách, cả ngày mọi nguời làm không nghỉ tay, điện thoại lúc nào cũng reng liên tục, nên ai nấy cũng đều căng thẳng, mệt mỏi, dễ đâm ra quạu quọ, và hầu như không ai có nổi một nụ cuời trên môi.
Tiệm thuốc có một bà khách quen, tên bà là Josephine Smiley. Tôi còn nhớ rất rõ nét mặt rất phúc hậu của bà. Năm đó bà đã gần 80 tuổi, bà bị tật ở tay và chân nên phải ngồi xe lăn, lại bị bệnh thấp khớp nên các ngón tay bà co quắp, và bà lại đang điều trị ung thư ở giai doạn cuối.
Cứ mỗi lần bà đến lấy thuốc (bà uống hơn muời mấy món mỗi tháng, cho đủ loại bệnh), tôi đều nhìn bà ái ngại. Vì thấy rất tội nghiệp cho bà, nên tôi thuờng ráng cuời vui với bà, thăm hỏi bà vài ba câu, hay phụ đẩy chiếc xe lăn cho bà. Nghe đâu chồng bà và đứa con duy nhất bị chết trong một tai nạn xe hơi, còn bà tuy thoát chết nhung lại bị tật nguyền, rồi từ dó bà bị bệnh trầm cảm (depressed), không đi làm được nữa, và từ 5 năm nay thì lại phát hiện ung thư. Mấy nguời làm chung trong tiệm cho biết là bà hiện sống một mình ở nhà duỡng lão.
Tôi vẫn còn nhớ rất rõ vào chiều hôm truớc ngày lễ Thanksgiving năm 1993, khi bà đến lấy thuốc. Bỗng dưng bà cuời với tôi và đưa tặng tôi một tấm thiệp cùng một ổ bánh ngọt bà mua cho tôi. Tôi cám ơn thì bà bảo tôi hãy mở tấm thiệp ra đọc liền đi.
Tôi mở tấm thiệp và xúc động nhìn những nét chữ run rẩy, xiêu vẹo:
Dear Thanh,
My name is Josephine Smiley, but life does not "smile" to me at all. Many times I wanted to kill myself, until the day I met you in this pharmacy. You are the ONLY person who always smiles to me, after the death of my husband and my son. You made me feel happy and help me keep on living. I profit this Thanksgiving holiday to say "Thank you", Thanh.
Thank you, very much, for your smile...
(Thanh thân mến,
Tên tôi là Josephine Smiley,nhưng cuộc sống Không có "nụ cười" với tôi cả. Nhiều lần tôi muốn tự tử, cho đến ngày tôi vàotiệm thuốc tây này.
Cô là người luôn luôn mỉm cười với tôi, sau cái chết của chồng tôi và con trai tôi.
Cô làm tôi cảm thấy hạnh phúc và giúp tôi tiếp tục sống. Nhân dịp ngày Lễ Tạ Ơn để nói lời "Cảm ơn", Thanh.
Cảm ơn cô, rất nhiều, vì nụ cười của cô ...)
Rồi bà ôm tôi và bà chảy nuớc mắt. Tôi cũng vậy, tôi đứng mà nghe mắt mình uớt, nghe cổ họng mình nghẹn... Tôi thật hoàn toàn không ngờ được rằng, chỉ với một nụ cuời, mà tôi đã có thể giúp cho một con nguời có thêm nghị lực để sống còn.
Ðó là lần đầu tiên, tôi cảm nhận được cái ý nghĩa cao quý của ngày lễ Thanksgiving.
Ngày Lễ Tạ ơn năm sau, tôi cũng có ý ngóng trông bà đến lấy thuốc truớc khi đóng cửa tiệm. Thì bỗng dưng một cô gái trẻ đến tìm gặp tôi. Cô đưa cho tôi một tấm thiệp và báo tin là bà Josephine Smiley vừa mới qua đời 3 hôm truớc. Cô nói là lúc hấp hối, bà đã đưa cô y tá này tấm thiệp và nhờ cô đến đưa tận tay tôi vào đúng ngày Thanksgiving. Và cô ta đã có hứa là sẽ làm tròn uớc nguyện sau cùng của bà. Tôi bật khóc, và nuớc mắt ràn rụa của tôi đã làm nhòe hẳn đi những dòng chữ xiêu vẹo, ngoằn nghèo trên trang giấy:
My dear Thanh,
I am thinking of you until the last minute of my life.
I miss you, and I miss your smile...
I love you, my "daughter".. .
( Thanh thân yêu,
Tôi đang nghĩ đến cô Cho đến phút cuối cùng của cuộc đời tôi.
Tôi nhớ đến cô, và tôi nhớ nụ cười của cô ...
Tôi yêu cô , "con gái" của tôi.. .)
Tôi còn nhớ tôi đã khóc sưng cả mắt ngày hôm đó, không sao tiếp tục làm việc nổi, và khóc suốt trong buổi tang lễ của bà, nguời "Mẹ American" đã gọi tôi bằng tiếng "my daughter"...
Truớc mùa Lễ Tạ Ơn năm sau đó, tôi xin chuyển qua làm ở một pharmacy khác, bởi vì tôi biết, trái tim tôi quá yếu đuối, tôi sẽ không chịu nổi niềm nhớ thương quá lớn, dành cho bà, vào mỗi ngày lễ đặc biệt này, nếu tôi vẫn tiếp tục làm ở pharmacy đó.
Mãi cho dến giờ, tôi vẫn còn giữ hai tấm thiệp ngày nào của nguời bệnh nhân này. Và cũng từ đó, không hiểu sao, tôi yêu lắm ngày Lễ Thanksgiving, có lẽ bởi vì tôi đã "cảm" được ý nghĩa thật sự của ngày lễ đặc biệt này.
*
Thông thuờng thì ở Mỹ, Lễ Tạ Ơn là một dịp để gia đình họp mặt. Mọi nguời đều mua một tấm thiệp, hay một món quà nào đó, đem tặng cho nguời mình thích, mình thương, hay mình từng chịu ơn. Theo phong tục bao đời nay, thì trong buổi họp mặt gia đình vào dịp lễ này, món ăn chính luôn là món gà tây (tuckey).
Từ mấy tuần truớc ngày Lễ TẠ ƠN, hầu như chợ nào cũng bày bán đầy những con gà tây, gà ta, còn sống có, thịt làm sẵn cũng có... Cứ mỗi mùa Lễ Tạ Ơn, có cả trăm triệu con gà bị giết chết, làm thịt cho mọi nguời ăn nhậu.
Nguời Việt mình thì hay chê thịt gà tây ăn lạt lẽo, nên thuờng làm món gà ta, "gà đi bộ." Ngày xưa tôi cũng hay ăn gà vào dịp lễ này với gia đình, nhưng từ ngày biết Ðạo, tôi không còn ăn thịt gà nữa. Từ vài tuần truớc ngày lễ, hễ tôi làm được việc gì tốt, dù rất nhỏ, là tôi lại hồi huớng công đức cho tất cả những con gà, tây hay ta, cùng tất cả những con vật nào đã, đang và sẽ bị giết trong dịp lễ này, cầu mong cho chúng thoát khỏi kiếp súc sanh và được đầu thai vào một kiếp sống mới, tốt đẹp và an lành hơn.
Từ hơn 10 năm nay, cứ mỗi năm dến Lễ Tạ Ơn, tôi đều ráng sắp xếp công việc để có thể tham gia vào những buổi "Free meals" tổ chức bởi các Hội Từ Thiện, nhằm giúp bữa ăn cho những nguời không nhà. Có đến với những bữa cơm như thế này, tôi mới thấy thương cho những nguời dân Mỹ nghèo đói, Mỹ trắng có, Mỹ đen có, nguời da vàng cũng có, và có cả nguời Việt Nam mình nữa. Họ đứng xếp hàng cả tiếng đồng hồ, rất trật tự, trong gió lạnh mùa thu, nhiều nguời không có cả một chiếc áo ấm, răng đánh bò cạp...để chờ đến phiên mình được lãnh một phần cơm và một chiếc mền, một cái túi ngủ qua đêm.
Ở nơi đâu trên trái dất này, cũng luôn vẫn còn rất rất nhiều nguời đang cần những tấm lòng nhân ái của chúng ta...
Nếu nói về hai chữ "TẠ ƠN" với những nguời mà ta từng chịu ơn, thì có lẽ cái list của chúng ta sẽ dài lắm, bởi vì không một ai tồn tại trên cõi đời này mà không từng mang ơn một hay nhiều nguời khác. Chúng ta được sinh ra làm nguời, đã là một ơn sủng của Thuợng Ðế. Như tôi đây, có đuợc ngày hôm nay, ngồi viết những dòng này, cũng lại là ơn Cha, ơn Mẹ, ơn Thầy...
Cám ơn quê hương tôi -Việt Nam, với hai mùa mưa nắng, với những nguời dân bần cùng chịu khó. Quê hương tôi- nơi đã đón nhận tôi từ lúc sinh ra, để lại trong tim tôi biết bao nhiêu là kỷ niệm cả một thời thơ ấu. Quê hương tôi, là nỗi nhớ, niềm thương của tôi, ngày lại ngày qua ở xứ lạ quê nguời...
Cám ơn Mẹ, đã sinh ra con và nuôi duỡng con cho đến ngày truởng thành. Cám ơn Mẹ, về những tháng ngày nhọc nhằn đã làm lưng Mẹ còng xuống, vai Mẹ oằn đi, về những nỗi buồn lo mà Mẹ đã từng âm thầm chịu đựng suốt gần nửa thế kỷ qua...
Cám ơn Ba, đã nuôi nấng, dạy dỗ con nên nguời. Cám ơn Ba, về những năm tháng cực nhọc, những chuỗi ngày dài đằng đẵng chạy lo cho con từng miếng cơm manh áo, về những giọt mồ hôi nhễ nhại trên lưng áo Ba, để kiếm từng đồng tiền nuôi con ăn học....
Cám ơn các Thầy Cô, đã dạy dỗ con nên nguời, đã truyền cho con biết bao kiến thức để con trở thành một nguời hữu dụng cho đất nuớc, xã hội...
Cám ơn các chị, các em tôi, đã xẻ chia với tôi những tháng ngày cơ cực nhất, những buổi đầu đặt chân trên xứ lạ quê nguời, đã chia vui, động viên những lúc tôi thành công, đã nâng đỡ, vực tôi dậy những khi tôi vấp ngã hay thất bại...
Cám ơn tất cả bạn bè tôi, đã tặng cho tôi biết bao nhiêu kỷ niệm - buồn vui- những món quà vô giá mà không sao tôi có thể mua được. Nếu không có các bạn, thì có lẽ cả một thời áo trắng của tôi không có chút gì dể mà lưu luyến cả...
Cám ơn nhỏ bạn thân ngày xưa, đã "nuôi" tôi cả mấy năm trời Ðại học, bằng những lon "gigo" cơm, bữa rau, bữa trứng, bằng những chén chè nho nhỏ, hay những ly trà đá ở căn tin ngày nào.
Cám ơn các bệnh nhân của tôi, đã ban tặng cho tôi những niềm vui trong công việc. Cả những bệnh nhân khó tính nhất, đã giúp tôi hiểu thế nào là cái khổ, cái đau của bệnh tật...
Cám ơn các ông chủ, bà chủ của tôi, đã cho tôi biết giá trị của đồng tiền, để tôi hiểu mình không nên phung phí, vì đồng tiền lương thiện bao giờ cũng phải đánh đổi bằng công lao khó nhọc...
Cám ơn những nguời tình, cả những nguời từng bỏ ra đi, đã giúp tôi biết đuợc cảm nhận đuợc thế nào là Tình yêu, là Hạnh phúc, và cả thế nào là đau khổ, chia ly.
Cám ơn những dòng thơ, dòng nhạc, đã giúp tôi tìm vui trong những phút giây thơ thẩn nhất, để quên đi chút sầu muộn âu lo, để thấy cuộc đời này vẫn còn có chút gì đó để nhớ, để thương...
Cám ơn những thăng trầm của cuộc sống, đã cho tôi nếm đủ mọi mùi vị ngọt bùi, cay đắng của cuộc dời, để nhận ra cuộc sống này là vô thuờng... để từ đó bớt dần "cái tôi"- cái ngã mạn của ngày nào...
Xin cám ơn tất cả... những ai đã đến trong cuộc đời tôi, và cả những ai tôi chưa từng quen biết. Bởi vì:
" Trăm năm trước thì ta chưa gặp,
Trăm năm sau biết gặp lại không?
Cuộc đời sắc sắc không không
Thôi thì hãy sống hết lòng với nhau..."
Và cứ thế mỗi năm, khi mùa Lễ Tạ Ơn đến, tôi lại đi mua những tấm thiệp, hay một chút quà để tặng Mẹ, tặng Chị, tặng những người thân thương, và những nguời đã từng giúp đỡ tôi.
Cuộc sống này, đôi lúc chúng ta cũng cần nên biểu lộ tình thương yêu của mình, bằng một hành động gì đó cụ thể, dù chỉ là một lời nói "Con thương Mẹ", hay một tấm thiệp, một cành hồng. Tình thương, là phải đuợc cho đi, và phải đuợc đón nhận, bởi lỡ mai này, những nguời thương của chúng ta không còn nữa, thì ngày Lễ Tạ Ơn sẽ có còn ý nghĩa gì không?
Xin cho tôi đuợc một lần, nói lời Tạ ơn: Cám ơn lắm, cuộc đời này...

Hoàng Thanh

6 commentaires:

  1. Tối hôm qua, làm nhiều việc cùng 1 lúc , mở computer maximum hết các onglets để cố gắng cho xong việc mà vẫn còn nhiều baì vỡ các anh chị gửi gấm chưa post kịp, đành khất lại, vì chuyện kỹ thuật mất rất nhiều thì giờ để có trang Web đẹp, bài viết hay và phong phú.

    Cám ơn anh Nguyễn Mạnh Hùng, sứ gỉa của Diển Đàn CAT BUI đã mang chuông đi đấm xứ người để đưa người vaò thêế giới huyể̀n ảo của thơ, nhạc,

    Cám ơn chị Người Phương Nam và anh Nhất Lung mà tôi quên ghi, nay đã thêm vào.

    Caroline Thanh Hương

    RépondreSupprimer
  2. Cám ơn trang blog Cát Bụi với sứ mệnh gìn vàng giữ ngọc 4000 năm văn hiến.
    Biết rằng thức khuya sẽ dẫn tới bệnh mất trí nhớ một ngày nhưng vì "cái nghiệp" văn chương chưa dứt. Rất đồng cảm với chị, đêm nào mình cũng như chị thức rất khuya.

    NPN

    RépondreSupprimer

  3. Cám ơn Anh Nhat Lung ...


    CHÚC MỪNG LỄ TẠ ƠN HOA KỲ 2014
    HAPPY THANKSGIVING
    Một chương trình nhạc thật đặc sắc

    CHÚC MỪNG ANH NHAT LUNG CÙNG
    TOÀN THỂ QUÝ VỊ & GIA QUYẾN CÓ MỘT
    " LỄ HỘI TẠ ƠN " THẬT AN VUI

    Mh

    RépondreSupprimer
  4. Canada có cùng ngaỳ lễ không chú Út?
    Thương mến
    Bh (Bích Huyền)

    RépondreSupprimer





  5. Happy Thanksgiving to everyone in the group!




    MT

    RépondreSupprimer
  6. Thi phẩm Cảm Thán rất hay và ý thơ thật đẹp, nhưng ngày mai là Lễ Tạ Ơn, ta nên nén đau buồn mà nghĩ đến việc đền ơn đáp nghĩa đối với thân nhân và bạn hữu, làm vui.
    Kính chúc quý anh chị một mùa Lễ Tạ Ơn an lành và hạnh phúc.
    BLK

    RépondreSupprimer